Chưa đến ai cũng nghĩ
Nước Mỹ là thiên đường.
Nhưng sự thật nước Mỹ
Kém chúng ta đủ đường.
CÔNG NGHIỆP
Ôi lạc hậu nước Mỹ
Giống làng quê khổng lồ
Không nhà máy ,ống khói
Công nghiệp hóa ở mô?
Sông suối thì trong sạch
Hai bên chẳng xây gì
Cá tôm cứ bơi lội
Ôi lãng phí cực kỳ.
Không xây nhà máy điện
Nhà máy giấy cũng không
Chất thải, chất ô nhiễm
Không có,quê vô cùng. ..
(Chợt nhớ khi đi học
Ta luôn được dạy rằng
Công nghiệp càng phát triển
Càng tàn hại môi trường. ...)
Nhưng ở đây nước Mỹ
Lại lạc hậu quá đi!
Công nghiệp nào đâu thấy
Hoang sơ quá còn gì.
KINH TẾ
Ở nước Mỹ không biết
Làm kinh tế gì đâu.
Đường cao tốc tỏa khắp...
Chẳng thu phí đồng nào...
Hồ nước,rừng sinh thái
Kệ cá nước chim trời
Không khoanh vùng khai thác
Kinh tế kém thôi rồi!
XÂY DỰNG
Ngoài mấy thành phố lớn
Có các nhà chọc trời
Còn đa phần nước Mỹ
Nhà làm bằng gỗ thôi
Khi một nền xây dựng
Ít dùng đến bê tông
Chủ yếu là dùng gỗ,
Ôi lạc hậu vô cùng.
Trong khi bên ta gỗ
Bán cân quý hơn vàng
Ngẫm thấy ở nước Mỹ,
Chậm phát triển ra răng...
VĂN HÓA
Người Mỹ luôn vớ vẩn
Sẵn sàng giúp đỡ ngay.
Luôn luôn dại dột hỏi
"Tôi giúp được gì đây?"
"Vác tù và hàng tổng"
Với chúng ta xưa rồi.
Dính vào đâm rách việc
Kệ cmn thôi!
ẨM THỰC.
Hình như họ không biết,
Thơm ngon thịt thú rừng.
Hươu Nai rỗi Mang,Hoẵng...
Tung tăng chạy trên đường.
Không biết bắt làm thịt,
Cắt gạc bán,nấu cao...
Lại còn đang bày đặt,
Bảo vệ chúng...ôi dào!
PHONG CÁCH.
Ở nước Mỹ họ chẳng,
Biết thể hiện cho oai.
Xuề xòa như nhau cả,
Chẳng biết ai khác ai.
Một giáo sư có thể,
Giờ nghỉ trưa ăn cùng.
Với sinh viên cái bánh,
Rồi tán chuyện lung tung...
Ai đời một Tổng thống,
Mà cúi xuống lắng nghe.
Một đứa con nít nói,
Phong cách chi lạ kỳ...
HỌC ĐƯỜNG
Học sinh ở nước Mỹ
Học hành cứ như chơi
Về nhà không bài tập
Nền giáo dục buồn cười.
Trẻ không được định hướng
Rằng học để tiến thân
Trường chỉ chăm chăm dạy
Làm tốt một công dân...
Ở chúng ta nhạy bén
Hướng con học làm gì.
Làm công an, chính trị
Đều phải tính trước đi....
Y TẾ
Bên họ khi bán thuốc
Người mua phải có đơn.
Chứ tràn lan không bán.
Không giống chúng ta luôn.
Người Mỹ hay quan trọng
Khi khám bệnh kê đơn.
Và thật thà ngớ ngẩn
Tên thuốc hiếm chỉ luôn.
Độc quyền để bán thuốc
Họ chẳng biết nghĩ ra
Cơ hội và lợi nhuận
Cứ để nó trôi qua.
BÁO CHÍ
Ở nước Mỹ báo chí
Kiểm duyệt định hướng không.
Ai viết gì cứ viết
Tự do "loạn" vô cùng.
Có thể chửi Tổng Thống
Tố cáo bất cứ ai
Nếu ở ta mà thế
Thì loạn hết mất thôi
TÂM LINH
Ở Mỹ họ ngớ ngẩn
Bữa ăn nắm tay nhau.
"Cầu Chúa trời phù hộ
Cho nước Mỹ mạnh giàu"
Họ tin quá tuyệt đối
Vào đức chúa trên cao.
Và luôn luôn cầu nguyện
Nghe vớ vẩn làm sao.
LỐI SỐNG
Hình như ở nước Mỹ
Họ không tiếc thời gian
Đi đâu cũng dại dột
Lẳng lặng và xếp hàng.
Chen lấn thì tiết kiệm
Được sức khỏe con người
Cứ sắp hàng chờ đợi
Thì mêt! Dại thôi rồi!
MUA BÁN
Mua hàng ở nước Mỹ
Trong thời hạn vài tuần
Được vô tư đổi lại
Không cần phải phân trần.
Ở nước ta mà thế
Thì có mà cãi nhau.
Mua rồi thì phải chịu
Mang đến đổi...còn lâu.
GIAO THÔNG
Lái xe ở nước Mỹ
Họ nhát gan cực kỳ
Đèn đỏ không dám vượt
Chẳng có bản lĩnh gì
Xe cọ thì nườm nợp
Mà chẳng biết dùng còi.
Phố xá đông mà thấy
Chẳng náo nhiệt, chẳng vui
TÌNH CẢM
Người Mỹ thiếu tình cảm
Thiếu cảm xúc vô cùng
Sếp, con sếp sinh nhật
Không quà cáp lạ lùng
Họ không chịu vắt óc
Tìm cơ hội để rồi
Được chăm sóc lãnh đạo
Được bày tỏ đôi lời....
NHẠY BÉN
Người Mỹ có thể nói
Chẳng nhạy bén chút nào
Đi hoc rồi làm việc
Thăng chức....chẳng biết đâu.
Họ không biết linh động
Lo lót dùng phong bì
Để tiến thân nhanh chóng
Sao họ kém quá đi.
TÓM LẠI Ở NƯỚC MỸ
Thua xa chúng ta nhiều.
Chẳng có gì phải học
Chẳng có gì phải theo...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét