15 thg 7, 2014

Câu hỏi của mẹ.

Có một người mẹ hỏi:
"Theo con trên người ta,
Bộ phận quan trọng nhất,
Con biết không nói ra?''

Âm thanh là cuộc sống,
Người con nghĩ trả lời.
Bộ phận quan trọng nhất,
Là cái Tai mẹ ơi.

Người mẹ ôn tồn đáp,
Nhiều người thế giới này,
Vẫn sống không nghe được,
Chưa thật đúng cái Tai.

Đôi mắt!Người con đáp,
Người mẹ vẫn lắc đầu,
"Nhiều người trên thế giới,
Có nhìn thấy được đâu"....

Con đưa nhiều lời đáp,
Mẹ vẫn chưa đồng tình.
Nhưng người mẹ vui sướng,
Sự lớn khôn con mình....

...Đến ngày người con lớn,
Bà nội anh qua đời.
Và mọi người anh thấy,
Khóc đau đớn khôn nguôi.

Lần đầu anh thấy bố,
Đau đớn khóc xót xa.
Dựa đầu vào vai mẹ,
Đẫm bờ vai lệ nhòa...

Và rồi anh chợt hiểu,
Con người ta bờ vai,
Là nơi quan trọng nhất,
Người thân dựa một mai...

Sống trên đời nên vậy,
Cần có một tấm lòng.
Một bờ vai chia sẽ,
Trong dòng đời đục trong.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét