15 thg 7, 2014

Cổ tích về Mẹ.

Dưới bàn tay Thượng Đế,
Sau 6 ngày miệt mài.
Sinh ra một tạo vật,
Đặc biệt một không hai.

Tạo vật đó có thể:
Dùng nước lã,cơm thừa.
Của con mình để lại,
Nhưng dẻo dai không ngờ.

Đẹp,mong manh,bé nhỏ,
Nhưng rộng lớn vòng tay.
Ôm trọn hết con cái,
Vào trong tấm lòng này.

Có nụ hôn đặc biệt,
Chữa lành các vết thương.
Từ ngoài da trầy xước,
Cả trong tim đau thương...

Có đôi mắt kỳ diệu,
Nhìn thấu hết mọi điều,
Biết con mình lầm lạc,
Hiểu đứa nào đang yêu...

Đôi mắt ấy trao gửi
Sự thông cảm yêu thương,
Thấu hiểu và tha thứ,
Khi lầm lạc chặng đường...

Tạo vật ấy mềm mại,
Nhưng dẻo dai vô cùng,
Bởi suốt đời luôn gánh
Những gian khó điệp trùng....

....Tạo vật của Thượng Đế,
Mềm mại dòng lệ rơi...
Khóc buồn, vui,thất vọng...
Cùng hạnh phúc cuộc đời....

Rồi Thượng Đế trân trọng,
Gọi kiệt tác của mình.
Là NGƯỜI MẸ vĩ đại,
Của thế giới lung linh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét