9 thg 7, 2014

Người mẹ một mắt

Một người con ghét mẹ,
Chỉ vì mẹ của mình,
Chột một mắt xấu xí,
Mẹ bè bạn đẹp xinh.

Dẫu mẹ chăm sóc cậu,
Bằng tất cả yêu thương.
Nhưng cậu luôn xa lánh,
Không muốn mẹ đến trường.

 Bạn bè cậu cũng vậy,
 Diễu cợt thật vô tâm.
" Ê,ê thằng mẹ chột..."
Cậu xấu hổ hờn căm....

...Lòng xấu hổ,ấm ức,
Cậu quyết học thành tài,
Để xa lánh người mẹ,
Khiến cậu xấu hổ hoài....

...Rồi cậu đã thành đạt...
Giàu sang lập gia đình.
Và cậu luôn giấu biệt,
Nguồn gốc,mẹ của mình.

Giấu mọi người,giấu vợ,
" Bảo nhà chết hết rồi"
Cậu không về quê nữa,
Quyết tâm sẽ xa rời...

 Thật tội nghiệp người mẹ,
Bị đứa con chối từ,
Bà một mình buồn khổ,
Lầm lũi với nắng mưa....

...Rồi một lần người mẹ,
Quá thương nhớ con mình,
Bà lên đường cất bước,
 Tìm con chốn thị thành...

Tìm được nhà con cháu,
Bà chưa kịp vui mừng...
Lũ trẻ thấy bà...lạ,
Thì sợ hãi quá chừng....

 Người con trai thấy mẹ,
Nhưng nhất  quyết  làm ngơ,
Đang tâm không nhận mẹ,
Và hung hãn đuổi xua...

"Bà làm con tôi sợ!
Ai quen bà bao giờ?.
Xin bà hãy ra khỏi,
Nhà của tôi bây giờ...."....

Bà mẹ đành đau đớn:
" Xin lỗi ông tôi nhầm"...
Rồi lặng lẽ quay bước,
 Trong tê tái nỗi lòng....

...Trong một lần công tác,
Người con về quê nhà,
Tình máu mủ trỗi dậy,
Anh ghé thăm mẹ già....

...Nhưng mẹ anh đã chết,
 Đám tang đã qua lâu,
 Trên bàn thờ lạnh lẽo,
Di ảnh người mẹ sầu...

Bà mẹ cô đơn chết,
Không có ai người thân,
Hàng xóm lo chu tất,
Bà siêu thoát cõi trần.

Người mẹ trước khi chết,
Đã để lại bức thư,
Cho người con duy nhất,
Với bao lời dặn dò.

Người con đọc di bút,
 Trong đó có viết rằng:
" Dẫu anh có hắt hủi,
Mẹ yêu anh vô cùng"....

 Mẹ tiết lộ sự thật:
Ngày bé mắt của anh,
Một mắt ngã bị hỏng,
Nên...mẹ hiến mắt mình"....

Có lẽ không cần viết,
Đoạn kết câu chuyện này.
Bởi vì quá xa xót,
Bởi vì quá đắng cay.!!!!!.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét