28 thg 2, 2014

Hạnh phúc là khát khao những gì ta chưa có!

Hạnh phúc là khát khao những gì ta chưa có!
Đó có thể là thèm con cá rô đồng nhỏ,
Của một người giàu nơi thành thị xa hoa.

Là nước mắt của chồng,vợ nhạt nhòa,
Khi biền biệt cả năm trời li tán,
Có thể là nỗi khát thèm cô đơn sau khi đã chán,
Của ai giàu sang,của ai đó đủ đầy....

Hạnh phúc đôi khi là nỗi nhớ quắt quay,
Te tua thời gian,lần mò quá khứ.
Để gợn trong tim một vài hình ảnh cũ,
Rồi thở dài ..đóng sập lại để quên.

Hạnh phúc đôi khi là nỗi khát thèm,
Một mệnh phụ phu nhân bên anh chồng bụng phệ,
Thèm mùi mồ hôi dầu,vòng tay chắc khỏe,
của một chàng phụ hồ rách rưới thôn quê.

Hạnh phúc đôi khi là muốn được nhìn,
Được ngắm người mẹ trẻ ru và cho con bú.
Nhìn bàn tay nhỏ xinh mân mê đầu vú,
Bao ý nghĩ phàm trần,tục tiện mất đi....

Hạnh phúc là tất cả những gì,
Ta chưa có và ta khao khát....







27 thg 2, 2014

Dân (nhân chuyện Ukraina)




Ngẫm lại người xưa nói chẳng sai.
Già néo đứt dây,ai hỡi ai.
Đẩy thuyền vận nước là dân đó,
Lật thuyền thời cuộc ,dân chứ ai?
Được dân tin yêu,nên sự nghiệp,
Để dân khinh ghét,gặp họa tai.
"Lấy dân làm gốc" xưa bài học,
Nghìn năm hậu thế vẫn miệt mài.

23 thg 2, 2014

Xe bus ở xứ người.



Ở nước ngoài,đi xe bus bạn mua vé,rồi lên xe có những chỗ để bạn bấm vé của mình,mọi người tự giác chấp hành.Xe bus ở nước ngoài không có phụ xe,thu tiền,kiểm soát vé.Người lái xe làm nhiệm vụ lái xe đúng bến,đúng giờ quy định và ...bán kèm thêm vé.
Bạn sẽ ngạc nhiên khi xe dừng ở bến,nhiều người trên xe bước xuống chìa sẵn chiếc vé trên tay họ,hoặc bạn lên xe đã thấy sẵn trên ghế có những chiếc vé đã bấm...những người đã xuống muốn chia sẽ với người mới lên,dùng tiếp để tiết kiệm(điều này là phạm luật)...nhưng hầu như đa số...đều vi phạm.Trong thời buổi khủng hoảng khó khăn,chia sẽ với nhau còn quan trọng hơn cả luật...Điều này mình cảm thấy hơi ấm của tình người.
Xe chật cứng người,nhưng lại luôn luôn  có vài ba ghế trống,vì không ai ...dám ngồi cả...nếu mình cảm thấy chưa già...
Nếu bạn dắt,hoặc bế một em bé lên xe bus..thì ngay lập tức có nhiều người đang ngồi đứng dậy mời ngồi vào chỗ họ...Không phải hoàn toàn,nhưng hầu như đa số đều lịch sự,tự giác.
 Rất ít khi nghe tiếng ồn ào trên xe,vẫn có đôi trai gái trao đổi,hôn nhau...có người tranh thủ gọi điện thoại...nhưng tất cả đều nhẹ nhàng,tế nhị,thì thào...như trong bệnh viện.Nếu lên xe mà bạn hắt xì hơi,ho...bạn sẽ cảm thấy ngượng như đang làm phiền ai đó.
 Mình cũng từng đi xe bus ở nhà,mình thấy khác nhau thật nhiều...đặc biệt là tình người,sự quan tâm chia sẽ có vẻ ít hơn bên này.Nếu như bên này mình nghe rất nhiều từ "xin lỗi","không sao"...khi xe đông vô tình va chạm,vô tình dẫm chân nhau...Thì ở nhà,mình nghe rất ít...
 Mình không so sánh chỉ cảm nhận...và buồn.

19 thg 2, 2014

Gửi các anh ngày 17/2

Tôi đoán rằng thế hệ các anh,
Người thương binh, người phục viên, xuất ngũ.
Ngoài radio,tivi chương trình quen cũ...
Mấy ai online, vào mạng bao giờ?

Nên hôm nay các anh chết lặng khắc giờ...
Không nghe một lời tri ân tưởng nhớ...
Tất cả quay lưng, phũ phàng rũ bỏ...
Hy sinh,máu tươi các anh đổ vì ai?

Nhưng nếu các anh online,
Hoặc con cháu các anh là đàng hoàng tử tế.
Thì các anh sẽ thấy những nhỏ nhoi chia sẻ,
Thấy chúng em cúi đầu kính cẩn biết ơn!

17 thg 2, 2014

Hối lộ thánh thần.

Vì ta đang sống trong thời đại,
Mọi vấn đề giải quyết bằng tiền.
Đạo đức lương tâm xói mòn,băng hoại.
Khốn khổ thay trong xã hội đảo điên.

Đạp đầu nhau,đền Trần cướp ấn,
Nhét tiền vào tay tượng phật trong chùa.
Bởi cuộc sống quen trò hối lộ,
Nên...thánh thần chắc cũng có thể mua?

Thay cho vì tu tâm,sửa tính.
Sám hối cho bao tội lỗi gây nên.
Lại hòng đem lễ dâng cửa Phật,
Mong được giàu,che chở để bon chen...

Sao không cầu cho "dân an,quốc thái".
Siêu sinh cho bao liệt sỹ,anh hùng.
Đã ngã xuống vì dân vì nước,
Để ta bây giờ được hưởng lợi,hưởng công!

Thần,Phật với con mắt huệ nhãn,
Sẽ công tâm soi rõi chúng sinh.
Những kẻ tà tâm,ô danh cửa Phật,
Hối lộ làm sao được đấng anh linh.!!!

p/s:chuyển thể theo fb Osin Huy Đức


15 thg 2, 2014

Tưởng niệm

Trong các cuộc chiến tranh máu đổ,
Máu nào cũng là máu mà thôi!
Hy sinh vì nước non dân tộc,
Phải khắc ghi ơn,lưu công trạng đời đời.

Cha ông ta lập bao chiến công hiển hách,
Chi Lăng,Đống Đa tiêu diệt giặc Tàu.
Và cũng như xưa khoan dung tha mạng,
Chúng rút về có thèm truy kích đâu.(*)

Hy sinh nào cũng là mất mát.
Nhưng các anh hy sinh còn cả nỗi đau.
Chết bởi những kẻ ngày nào là bạn,
Miệng ngọt ngon mà lòng dạ hiểm sâu.

Cam chịu hy sinh vì "đại cục",
Vì "mười sáu chữ vàng" lừa lọc rêu rao.
Súng bên mình,nhưng nào dám bắn,
Ngã xuống đớn đau,tức tưởi bởi lũ giặc Tàu.

Chiến thắng Điện Biên rộn ràng kỷ niệm,
Giải phóng Miền Nam rực rỡ cờ hoa.
Đánh quân thù giữ biên cương tổ quốc,
Hiển hách chiến công..sao quên lãng nhạt nhòa?

"Máu người đâu phải là nước lã",
Là anh hùng nếu ngã bởi non sông.
Ghi công các anh,triệu bia đài tưởng niệm,
Trong nhân dân,trong hàng triệu tấm lòng.
                                                        Xem thêm lịch sử nước nhà tại đây.

(*) "Tướng giặc bị cầm tù, như hổ đói vẫy đuôi xin cứu mạng
 Thần Vũ chẳng giết hại, thể lòng trời ta mở đường hiếu sinh
 Mã Kỳ, Phương Chính, cấp cho năm trăm chiếc thuyền, ra đến biển mà vẫn hồn bay phách lạc,
Vương Thông, Mã Anh, phát cho vài nghìn cỗ ngựa, về đến nước mà vẫn tim đập chân run.
Họ đã tham sống sợ chết mà hoà hiếu thực lòng
Ta lấy toàn quân là hơn, để nhân dân nghỉ sức."(Bình Ngô Đại Cáo).
Ngày 5/3 Trung Quốc rút quân,Ngày 7/3 Việt Nam tuyên bố để Trung Quốc rút quân theo thiện chí hòa bình...nếu truy kích lúc ấy thì sẽ là thảm họa cho quân Trung Quốc(http://m.vnexpress.net/thoisu/35-nam-cuoc-chien-bien-gioi-phia-bac/2950346/p)






14 thg 2, 2014

Quà Valentine

                                                                     
Nếu có thể tặng em con chíp,
Để em cài vào trái tim anh.
Em sẽ biết tim anh, nhịp đập,
Chỉ giành em,hay ai nữa hỡi người tình?

Nếu có thể tặng em cái kính,
Đeo vào là có thể thấy anh đâu.
Để em thỏa miên man nỗi nhớ,
Để em ghen khi anh đứng với cô nào....

Nếu có thể tặng em đôi cánh,
Muốn gần anh,em bay đến cái vèo.
Và nếu anh hư,anh làm em giận...
...Về mẹ,ta bay! cho nghển cổ trông theo....

12 thg 2, 2014

Tháng 2 năm 1979 ngày ấy,bây giờ!


Ngày ấy!Chao ôi tiếc là mình còn nhỏ quá!không nhớ được gì nhiều.Chỉ nhớ Cha tháo răng của cái bừa ra,rồi chặt chặt,giũa giũa thành hình cái mũi tên hai cạnh,rồi đóng lên cái tấm ván bằng gỗ...Cha bảo"làm chông để đánh Trung Quốc".
Mình thấy cả làng,góp tre,chông,rào...đưa đi xuống xã nộp rồi nghe nói chở xuống biển Thịnh Lộc,Xuân Song... để rào biển chống Trung Quốc vào....
Ngày ấy! trên loa,trên cái đài Orionton của Cha khi nào cũng nghe bài "Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới"... Ngày ấy mình đọc mà thương anh Lê Đình Chinh,mình nhớ hình như anh là người lính đầu tiên bị Trung Quốc giết.Nghe nói anh chỉ dùng võ thuật tay không để đánh trả mấy thằng Tàu khựa dùng dao,anh đánh gục được mấy thằng nhưng cuối  cùng bị chúng chém chết...vì có lệnh không được dùng súng.Sau này nghe nói mấy chiến sỹ trên đảo Cô Lin,Gạc Ma cũng vậy,có súng mà không được bắn ..chịu chết vì lệnh.Chà chà cái tính kỷ luật của quân đội!Dẫu chết cũng phải nghe lệnh trên,mà lệnh trên chắc chi đã đúng.Xót xa quá.
Ngày ấy!ông Thướng trong Mỹ Lộc bị điên,để râu cứ nói "xủng xoảng"...bọn mình còn định đi gọi công an vì "thằng cha này giống gián điệp Trung Quốc".
Ngày ấy,mình luôn nghe từ "tổng động viên'' mà chẳng hiểu mô tê gì cả.Chỉ hiểu rằng còn cái Bừa duy nhất của nhà mình Cha cũng phải tháo để làm chông.
Lâu lắm rồi không nghe bài này tivi nhỉ? :nghe bài hát Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới
Lên mạng copy một số hình ảnh,dữ liệu về chiến tranh biên giới năm 1979 đem về cất ở note fb coi như mình không quên quá khứ... xem đầy đủ tại đây.
Còn bây giờ:

                          Tổ quốc bao giờ hèn thế này chăng?
                          Đánh quân thù biết bao xương máu.
                          Giờ hậu thế tắt đài,giấu báo,
                          Không một lời tưởng niệm là răng?

                          Ta thì cấm,Tàu lại ồn ào?
                          Báo vẫn bài đăng lên ầm ỉ,
                         "Rằng 40 năm Hoàng Sa về đất mẹ,
                          Ba lăm năm dạy "Yuenan"(Việt Nam) đòn đau...."
                                         Đây là trang báo của Trung Quốc giành riêng nói về chiến tranh với Việt Nam.
Còn chúng ta theo Nhà văn Nguyễn Quang Vinh thì : đọc bài viết của nhà văn Nguyễn Quang Vinh
                       



                           
  

11 thg 2, 2014

Quà không nên tặng ngày Valentine! (chia sẽ với các chàng trai FA)(thơ vui)



Quà tặng phải có đầy ý nghĩa,
Nếu không người đẹp sẽ mau quên.
Nếu món quà quá ư...phổ biến,
Nàng nhận rồi,về vứt xó cũng nên.

Đừng nên tặng món quà thông dụng,
Chưa bóc quà đã biết giá bao nhiêu.
Đừng để nàng dễ dàng đoán được,
Tấm lòng hay giá cả ít nhiều.

Nước hoa đừng mua đem mà tặng,
Bởi trăm ngàn mùi vị khác nhau.
Nàng không thích,hoặc nàng dị ứng...
Chẳng được gì,lòng lại xót đau...(tiếc)

Chưa chắc chắn đừng nên tặng nhẫn,
Nàng sẽ cho ta tưởng bở, vội vàng.
Ngày Tình yêu mà nàng nhận nhẫn...
Chuẩn bị trầu,cau..đám cưới rước nàng sang....hoặc
"Be riệu dắt lưng quỳn,rấp trộ để cha sang"

Sách nấu ăn,đồ dùng nấu nướng,
Đừng mua làm quà tặng nàng nghe.
Thế khác gì coi thường người ấy:
Không biết nấu ăn,vào bếp vụng về.

Vật nuôi là không nên đem tặng,
Nàng không yêu...bỏ đói chúng làm sao?
Hoặc yêu quá suốt ngày chăm sóc,
Rồi nàng quên chẳng nhớ tới ta đâu!

Đừng dại tặng nàng heo đất tiết kiệm,
Khác chi bảo nàng,con gái mà hoang.
Là ám chỉ,khuyên nàng này nọ,
Nàng điên lên...quà sẽ vỡ cái...đoàng.!

Chuyển thể từ nguồn ĐSPL.

P/S: ipad,iphone không nên tặng!
Chắc gì nàng đã mãi yêu ta?
Rồi tiếc của,trách mình nông nổi...
Lại giống như ai đó..."đòi quà"!








9 thg 2, 2014

mua & bán.

Xa cách ai có mua không?
Chúng mình nhiều lắm chất chồng càng cao.
Nhớ nhung ai mua không nào?
Chúng mình thừa thãi biết bao năm rồi.
Buồn khổ mua không người ơi?
Bọn mình nhiều quá,một trời khổ đau...
...Ai thừa gần gủi không nào?
Bọn mình thèm lắm biết bao tháng ngày!
Ái ân ai bán không đây?
Chúng mình mua hết... tháng ngày khát khao.
Hạnh phúc ai bán ở đâu?
Để ta đặt cọc bao thầu hết luôn...
Ai thèm tắm nước mắt tuôn,
Nụ cười đem đến ta buôn bán nào...
Ai đang đầm ấm dạt dào,
Hạnh phúc thừa thãi bán nào ai ơi!
Một kho chất nhớ nhung rồi,
Một ao đầy vặp lệ rơi tháng ngày.
Hàng nghìn sầu tủi đắng cay,
Một rừng xa cách...vốn này đủ chưa?

5 thg 2, 2014

Lời fan MU xóm Ao,tiếng Nghệ.


Có lẹ giải năm ni rồi ...ôộc!
Có chi mô,choa vẫn cứ vui.
Thắng thua...choa tra, trẻ hiểu rồi,
Nhởi chấp nhận khi thua khi được.

Nhớ mọi dã,trật bên tê cay đắng,
Nợ trìm,rớt hạng khổ kể chi.
Nhưng Man U choa vẫn cứ kiên trì,
Rứa là thành công,rứa là vô địch...

Giờ nhìn thằng "Cao xạ" trên trốôc,
Thằng Man xenh vượt điểm cũng cay.
Thằng Chen xi nói phét tùa trời mây...
Trong cái rọt cũng nghe cức lắm.

4 thg 2, 2014

chuyện tình của rùa.(vui cười)

Chuyện tình của rùa. thơ vui lì xì (18+)

31 Tháng Giêng 2014 lúc 23:23


Một đôi rùa đực cái,
Yêu nhau nên hẹn hò,
Đến bờ suối bãi cỏ,
Ân ái vô bến bờ...

Yêu xong rùa đực bảo:
Mai hẹn em ở đây.
Rùa cái hồng đôi má,
                                Âu yếm gật đầu ngay....xem đầy đủ tại đây

3 thg 2, 2014

16 điều suy ngẫm và nên làm!

1/: Muốn thay đổi ai đó,
  Là một điều không nên.
 Bạn nên biết chấp nhận,
Để rồi khỏi ưu phiền.

2/:Một người yêu lý tưởng,
  Hoàn hảo chẳng có đâu.
  Đừng hoài công tìm kiếm,
 Mà chuốc lấy buồn sầu.