13 thg 10, 2016

RƯỢU TẾT XÓM AO

Sáng mồng một ra nhà thờ họ “nậy”
Lạy tổ xong rượu lộc uống thôi
Chúc bác,chú…chúc anh em trong họ…
Chỉ sơ sơ cũng mươi chén đầy vơi

Chia tay tiếp lên nhà bác trưởng
Chén ngày xuân đưa đẩy lại qua
Và dăm chén thế là trôi ngòn ngọt
Rượu quê hương là “cao gạo” đậm đà

Chân vàng vội về tiểu chi họ nhỏ
Trống vang lừng,tế tiên tổ đầu xuân
Cầu tổ tiên linh thiêng phù hộ
Để cháu con được phúc hưởng xa gần…

Rồi hạ lễ,rượu lộc xuân lại rót
Chén chúc nhau,bác chú ngửa hết ngay
Men rượu ngọt,”cườm cu cu” sóng sánh
Chỉ say tình,say nghĩa …rượu nào say….

Và cứ thế đến mỗi nhà chúc tết
Rượu rót tràn,chúc rồi cạn chào xuân…
Hơi men nếp,tình họ hàng ngây ngất
Chuếnh choáng vui ngõ xóm bỗng hóa gần…

Xưa Lý Bạch uống ba trăm chén rượu
Cởi áo chầu cấm cố đổi chén xuân
Nay ta cũng bụng đựng trăm chén rượu
Yêu quê hương xa cũng hóa thành gần….
<��ݫ.�

7 thg 10, 2016

MẸ


"Quỳn" lụa khăn vấn mẹ đi Tây
Trù nhai bỏm bẻm: "nhổ mô bay?"
Lưng còng  chẳng ngán châu Âu ngái
Mỏi gối hại chi xứ tuyết dày
Sum họp cháu con vui hoan hỉ
Quây quần bè bạn sướng ngất ngây
Ra khỏi Xóm Ao thì mới biết
Vĩ đại bao la thế giới này...

27 thg 8, 2016

SIÊU THỊ SIÊU THỰC



Vừa khai trương siêu thị
Các mặt hàng  bán ra
Đều...siêu thực thiết yếu
Cho người mua gần xa

Đầu tiên quầy QUÁ KHỨ
Chủ yếu  hai mặt hàng:
Một  HÀO HÙNG OANH LIỆT
Hai HỐI LỖI MUỘN MÀNG

Loại HÀO HÙNG OANH LIỆT
Khuyến mại một tặng ba
Được nghiền nhỏ đóng gói
Cho hưu trí,  người già...

Cũng trong quầy QUÁ KHỨ
Bán giá đắt vô cùng
HỐI HẬN và TIẾC NUỐI
Nhưng người mua lại đông...

Trong khi quầy HIỆN THỰC
Lèo tèo hai mặt hàng
Loại XHCN
Loại HIỆN THỰC PHŨ PHÀNG

Quầy này khách chủ yếu
Là các ông nhà văn
Mua về làm mồi nhậu
Nhâm nhi lai rai dần...

Quầy TƯƠNG LAI bày bán
Chỉ hai mặt hàng thôi
Loại "ẢM ĐẠM MÙ MỊT"
Loại "TƯƠI SÁNG RẠNG NGỜI"

Hàng RẠNG NGỜI TƯƠI SÁNG
Mặc dù bảo hành không
Nhưng sinh viên tốt nghiệp
Sắp hàng mua rất đông....

Quầy LƯƠNG TÂM,TỬ TẾ
 HẾT HÀNG biển treo cao
Quầy CÔNG LÝ đóng cửa
Cân hỏng! Đóng chứ sao!

Tìm đến quầy SỰ THẬT
Chủ yếu hàng "4T"
Được đóng gói bắt mắt
Sặc sỡ trên bao bì...

Hỏi SỰ THẬT trần trụi
Bảo nhà nước cấm rồi
Hàng lậu nghe cũng có
Nhưng rao trên ... Phây thôi...

Gian TÌNH YÊU phong phú
Nào "tình yêu tay ba"
"Yêu tổ quốc""yêu đảng"
"Phi công lái Bà già..."

"Yêu kiểu Teen  quằn quại"
"Yêu Ngôn Tình" "soái ca"
"Yêu ngoại tình nông nổi"
"Yêu... Đoạt mạng cả nhà..."

Quầy TỰ DO duy nhất
 "mết in Việt Nam" thôi
Hàng xách tay từ Mỹ
Bị cấm từ lâu rồi!

Người giành nhau chen chúc
Mua gói  ĐÚNG QUY TRÌNH
Là "kim bài miễn tử"
Dẫu tội lỗi tày đình...

Gian hàng RÚT KINH NGHIỆM
Bán từng bó dây to
Khách mua toàn bụng phệ
Rút dây thở phì phò...

12 thg 8, 2016

Táo chua

Em cảm ơn ông trời
Đã không xe duyên kịp
Để chúng mình chia xa
Không thành đôi trọn kiếp

Để em gặp  chồng mình
Để giờ em hạnh phúc
Để quên thủa dại khờ
Đã đắm say thổn thức

Chắc anh quên hết rồi?
Đàn ông là thế cả!
Và em chẳng nhớ đâu
Trong đắm say hối hả... (bên chồng)

Giờ hạnh phúc bên chồng
Bỗng biết ơn tha thiết
Ta đã không yêu nhau
Không thành duyên và kiếp

Anh như trái táo chua
Trong cánh rừng hoang dại
Giờ cắn trái táo nhà
Táo chua... Em khiếp mãi....

27 thg 4, 2016

VĂN TẾ BIỂN MIỀN TRUNG (p1)



Yêu thương lắm!

Dáng kiều diễm cong cong bờ cát trắng
Uốn lượn xanh soi bóng với Trường Sơn
Sóng bạc đầu dồn dập sớm trưa tuôn
Vỗ về mãi những cánh buồm no gió…
Vươn ra biển dãy Hoành Sơn vạm vỡ
Ôm vào bờ triền cát trắng long lanh
Uốn lượn tròn căng như thiếu nữ xuân xanh
Cong đòn gánh nối hai đầu đất nước..

Ra khơi vào lộng
Tôm cá đầy thuyền…
Non nước này những tưởng mãi thần tiên
Giang sơn ấy ngỡ ngàn năm cẩm tú….

Xa xót thay!
“Xa khơi’’ ấy chỉ còn trong nhung nhớ
“Vào Lộng” kia giờ đâu nữa mà mong…
Dãy biển xanh kiều diễm tấm lưng ong
Bỗng trắng bụng phơi mình trong ngắc ngoải…
Muôn lòng tê tái,
Ngàn lệ tuôn rơi!
Biển vẫn xanh thuyền  không muốn ra khơi
Cát vẫn trắng trẻ con nào dám tắm..
Hương biển mặn giờ chỉ còn mùi khẳm
Mùi muối nồng nay tanh tưởi thối hôi
Trắng bãi bờ kéo dài mãi không thôi
Đen mặt nước dập dờn xác cá…
Tan tác dãy biển dài  vật vã
Đám ngư dân treo lưới nhìn nhau
Cá chết hết rồi sinh sống làm sao?
Sống với biển,biển chết rồi theo biển….


Ai gây nên biến?
Ai giáng nguy tai?
Phải cao xanh mang giáng nạn kiếp này?
Hay biển rộng lùa xua tai họa tới?
Há có phải vì lũ hậu sinh tội lỗi
Nên tiền nhân trách phạt hay chăng
Hoặc cháu con nước Việt bậy xằng
Nên tiên tổ  giáng cơn thịnh nộ?
Ôm đầu kêu khổ
Đấm ngực khóc than…(Phần 1)



26 thg 4, 2016

HỌC ĐI CON

Học đi con để khôn để lớn
Biết cái hay lẽ phải trên đời
Và quan trọng là con biết được
Hai chữ giản đơn- khăn khó: LÀM NGƯỜI.

Học đi con giỏi hơn cha ông nhé
Để không ngây ngơ cho lũ ngoại bang lừa
Cướp chiếm mất đất liền biển đảo
Phận yêú hèn đành nhắm mắt làm ngơ

Học thôi con! khỏi ham,hư,dại,dốt
Biết được điều nhân điều nghĩa trong đời
Không "cõng rắn cắn gà nhà" phản phúc
Không "rước voi giày mả tổ" con ơi!

Học đi con về cứu đất cứu  nước
Bệnh tật di căn vào  tận "cao hoang''
Con cá,mớ rau, chùm hoa, nhúm quả...
Khắp chốn nơi thuốc độc đã lan tràn....

Học đi con để rồi thổn thức
Cho non sông gấm vóc nước nhà
Học đi con để về gìn giữ
Từng tấc đất máu thịt ông cha...

Học đi con đem tài năng trí tuệ
Về sửa sang cơ nghiệp cha ông
Đừng như kẻ cầu vinh bán chúa
Sinh ra chi cho nhục giống tiên rồng ...

Học đi con để cùng dân tộc
Tiếp quản non sông biển đảo thu về
Sống xứng đáng gương xưa tiết liệt
Để muôn đời sách sử khắc ghi...

Học đi con để nhớ về đất  Việt
Suốt mấy nghìn năm thòi thiệt khổ đau
Mẹ cứ phải tiễn con đi giết giặc
"Ngựa đá kia bùn vẫn lấm tận đầu"...

Học đi con đừng giống cha phẫn uất
Sống  nhục hèn lòng thẹn với cha ông
Thừa đời trai đứng buồn trong trời đất
Xấu hổ khi mang dòng giống Lạc Hồng

Học đi con!








24 thg 2, 2016

BỨC TRANH XUÂN


Ngán ngẩm buồn thay thế sự này
Ngắm trông bức họa nghĩ mà cay
Khai ấn thăng quan đua nhau trẩy
Minh thề tham nhũng chẳng dám lai
Mê tín hám danh chen cướp ấn
Oai thần sợ phạt lẩn thề ngay
Văn hiến ngàn năm chao ôi chán
Non sông gấm vóc nghĩ lo thay

19 thg 2, 2016

VÌ SAO CHỈ ĐEO NHẪN Ở NGÓN ÁP ÚT



Cong hai ngón giữa lại
Cho ép lưng vào nhau
Lập tức ta biết được
Nó kỳ diệu thế nào

Hãy chạm đầu ngón cái,
Ngón trỏ,ngón vô danh(đeo nhẫn)
Và hai đầu ngón út
Của hai bàn tay mình...

Ngón cái là cha mẹ
Ngón giữa bản thân ta
Anh em là ngón trỏ
Ngón út con cái ta…

Còn riêng ngón áp út
Hay đeo nhẫn,vô danh
Là tượng trưng chồng vợ
Là tình yêu của mình..

Bây giờ hãy nhấc thử
Các đầu ngón rời nhau
Ta thấy điều kỳ diệu
Đã xảy ra như sau:

 Ngón cái rời nhau trước
Bố mẹ rồi sẽ già
Không ở bên ta mãi
Một ngày sẽ rời xa

Anh chị em ngón trỏ
Đến khi có gia đình
Ai cũng phải tự lập
Chẳng ở mãi bên mình

Con cái ngón tay út
Chúng khôn lớn trưởng thành
Sẽ như chim tung cánh
Chẳng bên ta quẩn quanh...

Nhưng riêng ngón đeo nhẫn
Dù ta muốn cách nào
Cố hết sức chẳng thể
Làm cho chúng rời nhau…

Bởi chỉ chồng với vợ
Là mãi mãi bên nhau
Đồng cam và cộng khổ
Cho đến ngày bạc đầu…

Họ bên nhau bền chặt
Tình gắn bó keo sơn
Dẫu thác ghềnh bão tố
Bên nhau mãi không sờn..








26 thg 1, 2016

CHUẾNH CHOÁNG!



Chuếnh choáng rồi ta chợt nhớ quê xa
17 tuổi rời nhà đi phiêu bạt
Uống đến no, nước xứ người mặn chát

Gần nửa đời người thèm mãi "đọi" chè xanh...

Chuếnh choáng ta nghe nẫu ruột gan mình
Ta như con chó hoang bỏ làng bỏ xã
Mùi rơm thơm hay mùi thối rạ
Sao với ta xa xỉ biết bao?
Bao trăng non trăng khuyết trên đầu
Bao mùa sim, bấy nhiêu mùa lụt lội
Ộng Ượng kêu não nùng trong đêm tối
Thèm đến thắt lòng thờ thẩn nhớ quê
Lâu quá rồi không được nghe tiếng ve
Tiếng chó sủa vu vơ, tiếng gà gáy sớm
Ta chợt thẹn,chợt  hận mình ghê gớm. ..
Bao năm rồi đi mất mặt chốn nơi đâu?!!!...

Lâu quá rồi,xa quê đã quá lâu
Thèm mùi trầu thơm,hăng nồng vôi của mẹ
Thèm chén "rượu bào" để say...không thể
Ta mất gốc rồi,mất cội rễ quê hương..

Còn nữa hay không xanh mướt bờ mương
Còn đường đất "cang", đứt "cổ ga" từng ngón
Lọc uống nước vũng bom,đầy phân trâu bằng nón
Cướp"dèo" ăn, ong "Vàng Nghệ" đốt sưng mồm..


Bao năm lang thang biệt xứ vui buồn
Bao Giáng Sinh, Năm Mới về lủi thủi
Hành xác mình đứng nhìn từ bóng tối
Ngắm phao hoa,khẽ khẽ bảo....xuân sang....

25 thg 1, 2016

VIAGRA

        
Hiệu thuốc trời lạnh mùa đông
Bán hàng cô gái trẻ trung rạng ngời
Nghe tiếng gậy khua và rồi…
Bước vào một cụ bảy mươi cập kề
Thì  thầm như sợ ai nghe:
“Viagra có cô thì bán chăng?”
Gật đầu cô gái đáp rằng:
“Cụ mua một vỉ hay chăng hộp này?”
Cụ già vội vã xua tay:
“Không không lão muốn mỗi này… phần tư”…
Ngạc nhiên cô gái ngẩn ngơ:
“Làm sao tác dụng phần tư viên này?
Như cụ 5 viên uống ngay
Chưa chắc hiệu quả…mảy may nữa là…”
Ông già thú thực xót xa:
“Mua để đi…đái thôi mà cô ơi!,
Nói ra mong cô đừng cười,
Không dùng…nó cứ …xuôi  xuôi ướt giày..”

19 thg 1, 2016

VĂN TẾ ĐIẾU THẦN KIM QUY


  
Hỡi ôi!
Cứ những tưởng vĩnh hằng cùng tuế nguyệt
Ngỡ ngóng trông thọ mãi với non sông
Bỏ phút giây bao bọc giống tiên rồng
Ngậm gươm báu thăng về miền cực lạc…
Nhớ oai xưa!
Giúp Cao Lỗ móng chân làm lẫy nỏ
Trợ An Dương Vương vững chãi Loa Thành
Dòng Cấm giang cất tiếng hiện oai linh
Khiến Thục Phát thoát cơn mê lầm lạc…
Đùm dân tộc trong cơn tan tác
Bọc sinh linh thoát cảnh cơ hàn
Trao gươm thần thống nhất lại giang san
Đòi gươm báu khi non sông một dãi…


Một đời huyền thoại
Trọn kiếp oai linh
Hình bóng kia sánh bóng ngọn tháp xanh
Vóc dáng ấy hữu hình hồ nước biếc…

Non sông thương tiếc
Dân tộc xót đau
Quanh hồ kia đàn con đỏ khóc đau
Dưới tháp ấy đám dân đen nấc nghẹn…
Than ôi!
Bổng ra đi trong cái ngày nhục thẹn
Bốn hai năm Hoàng Sa đảo không còn
Thôi hiển linh hết che chở nước non…
Rời bách tính đang giữa cơn chập choạng…

Lú mê sờ soạng
Lầm lạc mẫm mò
Đau đáu lòng trước vận nước lắng lo
Xang xốn ruột khi cơ đồ thấp thỏm…

Xót lòng thương trộm
Đứt ruột tiếc thầm..
Rồi mai đây dòng giống tiên rồng
Còn ai nữa hiển linh che chở..?

Đêm đông nức nở
Ngày lạnh thở than
Bởi biển đông đang thọ địch nguy nan
Vì cõi bắc vẫn bóng thù lởn vởn…

Tiếc thương ghê gớm
Nhỏ lệ tỏ bày….
       Hỡi ôi thượng hưởng.
                        XAN phụng viếng 19-01-2016












5 thg 1, 2016

LỜI TỔ TIÊN DẠY



Đầu ăn no đừng gội
Đói đừng tắm làm chi
Rửa mặt bằng nước lạnh
Là thói quen cần ghi…

Ráo mồ hôi mới tắm
Dùng nước ấm đánh răng
Gạo ăn lẫn trấu cám
Tốt chẳng có gì bằng…

Mặc không nên quá ấm
Ăn không nên quá no
Đã no chớ vội ngủ
Xin nhớ nằm lòng cho

Nam nên dùng rau hẹ
Nữ nên dùng ngó sen
Củ cải trắng nấu chín
Món thức ăn thần tiên…

Dưỡng sinh chính là động
Tĩnh chính là dưỡng tâm
Tâm an bình chắc chắn
Bệnh tật chẳng ghé thăm…

Dược bổ và thực bổ
Sao bằng được bổ tâm
Phải coi tiền như cỏ
Thân như bảo mới nhằm…

Đồ cháy hun khói lửa
Tuyệt đối nên tránh ăn
Đồ ngập chiên dầu mỡ
Nên tránh xa dần dần…

Cá thối và tôm rữa
Ăn vong mạng oan gia
Nước lạnh răng chớ chạm
Nóng môi mình tránh xa…

Hãy luôn ăn đồ chín
Chỉ uống nước chín sôi
Ăn nên nhiều rau quả
Thịt nên ăn ít thôi…

Ăn uống nên chừng mực
Thức ngủ đúng khắc giờ
Đầu lạnh,chân giữ ấm
Vui chơi có chừng vờ…

Dưỡng sinh là tĩnh tại
Dưỡng tâm là cần cù
Tuổi già phải rèn luyện
Há sợ gió rét ư?

Quét sạch sân nhà cửa
Vẽ tranh hay làm thơ
Để tâm hồn rộng mở
Đời mới thật như mơ…

Đã nghe tiếng gà gáy
Đừng có cố nằm thêm
Nên đọc sách,thơ,phú
Trồng hoa hoặc nuôi chim…

Phòng the đừng ham hố
Việc tư hãy cố quên
Đừng nên ham tư lợi
Cuộc sống chẳng sầu phiền…

Ẩm thực đừng tham quá
Bữa tối ăn ít thôi
Thuốc nên bỏ đừng hút
Sức khỏe sẽ tuyệt vời…

Dùng ít đường,ít muối
Đồ mặn,béo đừng ham
Cơm nên ngày ba bữa
Rau xanh quả…nên tham.

Rượu uống phải có độ
Danh lợi ham làm gì
Tấm lòng luôn rộng mở
Chuyện thường giận làm chi…

Tâm không bệnh phòng trước
Tâm khỏe người khỏe thôi
Tâm cân bằng,hiểu biết
Bệnh tật sẽ xa rời…

Luyện thân thể động tĩnh
Tâm sống khỏe hài hòa
No tám phần thực dưỡng
Tạng phủ sẽ khai hoa…

Nóng giận dễ già yếu
Thổ lộ người người vui
Hội họa hay câu cá
Du ngoạn mà vui chơi…

Tay vận động tốt não
Lạnh cảm cúm phải phòng
Dưỡng tâm ít náo nhiệt
Tốt sức khỏe vô cùng…

Hè không ngủ trên đá
Thu ngủ phản hãy đừng
Xuân về đừng hở rốn
Đông đến chớ hở lưng…

Ban ngày chăm hoạt động
Tối về ngủ ít mơ
Khi ngủ mà hé cửa
Giấc ngủ say không ngờ…

Tối ngâm chân nước nóng
Hơn thuốc bổ vạn lần
Tham mát chăn không đắp
Là rước bệnh vào thân…

Ngủ sớm và dậy sớm
Luôn sảng khoái tinh thần
Tham ngủ và tham lạc
Thêm bệnh giảm thọ dần…

Gối đầu mà không đúng
Càng ngủ càng mệt người
Thân sau tâm ngủ trước
Là thành mỹ nhân thôi…

Đầu nằm hướng gió thổi
Là tốt cho bản thân
Nằm chân hướng gió thổi
Thầy lang mời ghé chân…

Buổi tối tắt đèn ngủ
Sáng không chóng mặt mày
Muốn ngủ thân nhẹ nhõm
Chân Đông đầu hướng Tây….

  1-2016 (XAN st và chuyển thể)





                                    

4 thg 1, 2016

CÁI BẪY CHUỘT

Bẫy chuột bà chủ mang về
Hay tin Chuột sợ tái tê hãi hùng
Hỏi Gà “có cách nào không?”
Gà đáp “thây kệ” dửng dưng vô tình…
Chuột càng sợ hãi khiếp kinh
Vào chuồng hỏi Lợn sự tình làm sao?...
Lợn rằng: “ Việc gì đến tao”
Nói xong ủn ỉn lát sau ngáy liền…
Hỏi Bò,bò quát “thằng điên,
Kệ mày lũ chuột,sao phiền đến tao…”
Chuột nghe thất vọng buồn đau
Vào hang lủi thủi héo sầu ngổn ngang…
… Đêm khuya rắn độc mò sang
Đớp mồi sập bẫy kẹp ngang lưng dài…
Bà chủ nghe tiếng thò tay
Bị rắn quay lại mổ ngay kêu trời…
Ông chủ thương vợ rối bời
Giết gà nấu cháo cho người vợ xơi
Làng xóm hay tin đến chơi
Ông bèn mổ lợn để mời bà con..
Bà không qua khỏi đi luôn
Mổ bò ông phải lo buồn tang ma….
Ngẫm hay bài học rút ra
Thì tai họa không là riêng ai…