31 thg 3, 2014

Cuộc chiến Lý trí-Tình cảm.

Ngày xưa bỏ thuốc lá
Trong mình có hai người.
 Thằng đứng phe lý trí,
Thằng tình cảm buông xuôi.

Mỗi khi cơn thèm đến
Thằng tình cảm thì thầm:
"Tội gì mà phải bỏ,
 Cho nó khổ cái thân"

Thằng Lý trí khinh bỉ:
"Đàn ông gì mà hèn,
Mỗi việc bỏ thuốc lá,
Mà cũng làm chẳng nên..."

Và cứ thế cứ thế,
 Trong mình có hai thằng.
 Lý trí và tình cảm,
 Hằm hè nhau,hung hăng.

Khi nghiêng về lý trí,
 Thì tình cảm  lả lơi.
 Muốn ngả theo với nó,
Lý trí mỉa mai cười....

 Hơn mười năm chiến đấu,
 Khi bỏ được thuốc rồi.
 Nghĩ về trận chiến ấy,
 Vẫn sợ hãi rụng rời....

 Giờ ăn chay cũng thế,
Cuộc chiến đấu cam go.
Lý trí giờ già yếu,
 Tình cảm chắc thắng to...

Được hai tuần rồi nhỉ?
Lý trí ơi?Giỏi ghê!
Tình cảm cười nhếch mép,
Hai tuần thì thấm gì!

Nếu ngày ngồi gõ mõ,
Ngâm nga mấy quyển kinh.
Thì ăn chay chắc dễ,
Không gian khó tội tình.

Ngày làm mười hai tiếng,
Năng lượng đã tiêu tan,
Bạn bè vui nhậu nhẹt,
Ta ăn chay khó khăn.

Yên tâm đi lý trí,
Ta sẽ quyết cùng mi.
Như ngày xưa bỏ thuốc,
Ta gian khổ kể chi.

Đời muốn giành chiến thắng,
Chưa thắng nổi chính mình.
Đừng làm chi to tát,
Để người đời coi khinh....



P/S: Trong mỗi người chắc vậy,
       Đều có hai con người.
       Tình cảm và lý trí,
       Tranh đấu mãi không thôi.

30 thg 3, 2014

Công An (nói với con)

Ông Nội,và ông Ngoại
Đều từng là công an
Là công an đúng nghĩa,
Trung thành,và thương dân.

Họ đúng với lời dạy
Sống" vì nước quên thân"
Họ sẵn sàng tất cả
Vì tổ quốc nhân dân.

 Ngày nay con thấy đấy,
Xã hội thay đổi nhiều.
 Nên Công An cũng vậy
 Cũng thay đối dần theo...

Công An mà biến chất,
 Tiếp tay cho kẻ gian.
Công An mà tàn ác,
Tra tấn đến chết dân.

Công An mà mãi lộ,
 Bắt oan rồi ép cung.
Đối đen rồi thay trắng,
 Bao câu chuyện hãi hùng....

Công An là chỗ dựa,
Che chở ,bảo vệ dân.
Nhưng giờ nhiều người ghét,
 Và sợ không kết thân?

(Như chuyện thầy Tân kể,
Nhà nọ đã từ hôn,
Đi trả lễ ăn hỏi,
Vì rể là Công An)....

Ngày xưa lời Bác dạy,
Nhiều người quên mất rồi.
 Họ đã đánh mất hết,
Lòng tin trong mọi người....

"Không quen với làng vạn"
"Không bạn với Công An"
Lời dân gian truyền lại
Đầy ẩn ý sâu thâm...

(Người vạn chài quan niệm
 Cứu vớt người chết trôi,
Là họ phải thế mạng,
Nên họ ngại cứu người)

 (Với Công An kết bạn,
Họ chỉ lý  không tình.
Nên kết bạn với họ,
Ta chịu thiệt về mình)...

Nghề gì cũng cao quý,
 Công An hay nghề gì
Đừng làm điều thất đức,
Ai khinh,ghét, cười, chê?

Một mai khi khôn lớn,
 Khi lựa chọn tương lai .
Tu nhân,và tích đức,
Mong con nhớ hằng ngày!








29 thg 3, 2014

Tâm thư gửi bạn Nhật.

Bạn tự hào bạn là người Nhật,
Một cường quốc xứ sở mặt trời.
Mảnh đất những con người tài giỏi,
Xin chúc mừng và khâm phục bạn tôi.

Nơi mình sinh ra không ai chọn được,
Con cái ai chê cha mẹ khó bao giờ.
Nên chúng tôi yêu quê mình tha thiết,
Trong đói nghèo,vẫn da diết vần thơ.

Chúng tôi tự hào vẻ vang truyền thống,
Chống ngoại xâm,lịch sử oai hùng.
Trong chúng tôi vẫn đang sôi sục,
Vì danh dự giống nòi,vì những bất công.

Bạn chỉ ra chúng tôi nhiều cái xấu,
Người với người chưa tốt với nhau.
Bởi cuộc sống mưu sinh khăn khó,
Nhiều người quên cư xử tốt thế nào...

Nhưng tôi cũng thầm trách các bạn,
Chuyên gia,công ty,dự án,đường,cầu...
Để thắng thầu đem đồng Yên hối lộ,
Bạn Nhật thân yêu,bạn nghĩ thế nào?

Bên các bạn tù oan vẫn có,
Có người bị oan hơn bốn mươi năm.
Vậy đất nước nào thì cũng vậy,
Có khuất oan,có cả những sai lầm....

Chúng tôi yêu quê hương tha thiết,
Dẫu đói nghèo,tổ quốc ở trong tim.
Chúng tôi sẽ vượt qua thử thách,
Đưa quê hương thoát khỏi những đắm chìm.




25 thg 3, 2014

Tâm thư bạn Nhật gửi chúng ta

Chúng tôi không giàu như các bạn,
Không "rừng vàng,biển bạc" phì nhiêu.
Đất nước tôi đầy thiên tai động đất,
Đất nước tôi gian khổ biết bao nhiêu.

Nhưng chúng tôi đã vượt lên tất cả.
"Made in Ja Pan" thế giới nghiêng mình.
Chúng tôi không có bề dày "văn hiến"
Chúng tôi học hành,chắt chiu những văn minh.

20 thg 3, 2014

Người và Chó


Nếu chúng ta để ý,
Chó ta nuôi hàng ngày.
Trung thành và chung thủy,
Hơn con người hôm nay.

Chuyện kể một cô gái,
Là sinh viên thủ khoa.
Nhưng khi thấy mẹ đến,
Lảng tránh và đuổi xua.

19 thg 3, 2014

Chuyện chú bé chăn dê và tìm kiếm máy bay ở Malaysia

Các con còn nhỏ tuổi,
Bận học không báo đài.
Nên các con không biết,
Chuyện mấy ngày hôm nay

Đó là chuyện mất tích,
Của máy bay Mã Lai.
Boeing bảy bảy bảy,
Hai trăm hai bảy người.

Tâm linh

Tôi thấy nhiều người đi giải hạn,
Giải làm sao nếu đã định số trời.
Nếu mỗi người có vì sao chiếu mệnh,
Thì làm sao thay đổi được ai ơi?

Tôi không tin những ai thầy bói,
Suốt ngày nói lời làm lộ thiên cơ.
Nếu đã tin có Trời có Phật,
Thì làm sao xoay chuyển được khắc giờ?

Tâm sự với mẹ


Lời hôm nay với cháu,
Con đã hiểu mẹ ơi!
Mẹ muốn con cháu biết,
Mà sống tốt hơn thôi.


Không can chi mô mẹ,
Rồi bao thời gian trôi.
Lương tâm và lòng tốt,
Có sẽ phơi bày thôi.

Nói với con: Game

Game là để giải trí,
Chơi một chút không sao.
Nhưng nếu chơi rồi nghiện,
Nguy hại biết chừng nào.

Nếu ham Game nhiều quá,
Mất thời gian học bài.
Rồi học hành sút kém
Làm sao đây ngày mai?

18 thg 3, 2014

Sam Lang.


Chuyện kể các cô giáo,
Dạy học ở Sam Lang.
Vượt sông mang cái chữ,
Cho học sinh bản làng.

Mùa nước lũ chảy xiết,
Qua sông không có cầu.
Đành đánh cược số phận,
Các cô chui vào bao...

Tình mẹ

Có người con bất hiếu,
Không nuôi nổi mẹ già.
Bèn quyết định cõng mẹ,
Đem vào rừng thật xa.

Chặng đường đi đèo dốc,
Anh ta vẫn cố leo.
Bởi anh ta muốn mẹ,
Không thể trở về theo.

13 thg 3, 2014

VĂN TẾ CHA



Cha ơi!
Đau đớn này khôn tả,u ám vầng nhật nguyệt phủ che
Mất mát ấy lê thê,mờ mịt cả đất trời thê thảm
Nước mắt rơi chảy,mất cha rồi quặn thắt tim con.
Giọt lệ trào tuôn ,thương tiếc chồng tái tê lòng mẹ.
Mệnh trời khó cưỡng,nối tổ tiên khuất bóng quế hòe
Sao đổi tinh di,theo tiên phật hòa miền cực lạc.
Tiêu dao như cánh hạc
Vần vũ tựa mây trời...
Phút lâm chung miệng vẫn nở nụ cười
Giây tạ thế mắt thảnh thơi khép chặt...
Tự hào về cha!
Hiên ngang tự tại,một đời ngay thẳng tấm lòng son.
Trí tuệ uyên thâm,muôn thủa chói lòa vầng nhật nguyệt.
Căm ghét cường quyền,đấu tranh cương quyết,
Khinh bỉ tham hèn,lời lẽ thẳng ngay.
Sống một đời thanh bạch tựa gió mây,
Về với đất nhẹ nhàng như cây cỏ.

10 thg 3, 2014

Bệnh dị ứng.

Dị ứng có nhiều loại,
Dị ứng phấn của hoa.
Dị ứng với thời tiết,
Nhiều loại khó kể ra.

Nhưng một loại dị ứng,
Lây lan khắp mọi người.
Hình như ai cũng bị,
Ít hoặc nhiều mà thôi.

Thấy ai đó hạnh phúc,
Họ giàu có,sướng hơn.
Thì trong lòng mình thấy,
Ghét ghét và buồn buồn.

Quê hương có bão lũ,
Nhà mình bay ngói thôi.
Chợt thầm vui trong bụng,
Nhà bên cạnh sập rồi...

Thấy ai đó nổi bật,
Tài giỏi lắm người khen.
Là lòng mình khó chịu,
Trào dâng nỗi ghét ghen...

Dấu hiệu đầu tiên thấy,
Bị bệnh dị ứng này.
Là chẳng bao giờ chịu,
Khen và cảm phục ai.

Bệnh này tên khoa học:
"Dị ứng hạnh phúc người"
Chữa nó cũng đơn giản,
Hãy đau khổ hơn thôi.

Lâm sàng rất kỳ lạ,
Khi thấy ai khổ đau.
Là trong người bị bệnh,
Thấy đỡ đi phần nào...

Và nếu muốn khỏi hẳn,
Lấy nước mắt tủi sầu,
Của bất kỳ ai đó,
Tiêm vào là lành mau.







9 thg 3, 2014

Lời vợ ngày 8/3

Ngày này nhưng anh đừng mua hoa tặng.
Học trò tặng cô,hoa tràn ngập trời mây.
Em là người bình thường nhưng đặc biệt,
Quà cho em phải có một không hai.

Em sẽ không muốn anh vào bếp,
Anh vụng về,nấu nướng chả ra sao.
Rồi anh lại nấu gà với tỏi,
Cá cháo...biết đâu anh lại đem...xào.

Anh đừng trổ tài hôm nay dọn dẹp,
Rồi mất công em sắp xếp lại từ đâu.
Đừng gỉa vờ tắt ti vi đi ngủ,
Mà rồi sục sôi gan ruột mấy trận cầu...

Em không muốn anh giả vờ khe khẽ hát,
Khi đi ra đi vào chờ vợ phấn son.
Em thừa biết lòng anh lửa đốt,
Tính nóng cho nên chờ đợi chút...bồn chồn.

...Có nghĩa là ngày này anh yêu ạ!
Hãy cứ bình thường như mọi ngày thôi.
Ngày xưa yêu em,bằng con tim chân thật,
Anh hãy gìn hãy giữ nó trọn đời.

Trái tim sắt son của anh là Hồng ngọc.
Tấm lòng thủy chung là khối vàng ròng.
Kim cương cho em là tình yêu bền chặt,
Có món quà nào quý hơn thế nữa không?

8 thg 3, 2014

Mất của.


Khi ta bị mất của,
Xin đừng buồn thở than.
Coi như ta tích đức,
Cho đời,cho thế gian.


Biết đâu người lấy trộm,
Đang đói khát đàn con.
Ốm đau,việc cần kíp...
Nên không hỏi..."mượn" luôn.


Thương thay kẻ lấy trộm,
Nghiệp chướng phải gieo nhân.
Nhầm lẫn gieo nhân xú,
Gặt quả xấu vào thân....


Vậy là khi tiền bạc,
Của ta vào tay ai.
Là công đức,bố thí,
Cho nhân loại trần ai.


Tu tại gia là nhất,
Đến tu chợ,tu chùa.
Cống hiến chút tiền bạc,
Tích đức không tốt ư?


Tiền bạc rồi của cải,
Tất cả sẽ phù du.
Chỉ tình người chói lọi,
Trong thế gian mịt mù.


Thôi đừng sân si nữa,
Hãy để lòng vô thường.
Tu nhân và tích đức,
Phật sẽ đoái lòng thương.


Đời vốn là bể khổ,
Dẫu giàu có,dầu nghèo.
Mất tiền là mất ít,
Mất tình nghĩa mất nhiều!


p/s: Tặng những ai đang buồn đau mất của.

5 thg 3, 2014

Ta vẫn hạnh phúc,may mắn và giàu có!

...Nếu sớm mai thức dậy,
Sống khỏe mạnh,tươi vui.
Vậy là ta hạnh phúc,
Hơn bao nhiêu người rồi.

Họ chính là những kẻ,
Chỉ sống đến đêm qua.
Chẳng còn chút cơ hội,
Đón bình minh chói lòa.

4 thg 3, 2014

Thằng Bán Tơ.



"Thằng bán tơ" trong truyện Kiều,
Vu oan,giá họa,đặt điều điêu ngoa...
Để Kiều tan cửa nát nhà,
Gia đình ly tán...xót xa má hồng...
Rồi khi duyên sánh Từ công,
Tinh binh mười vạn,anh hùng ra tay.
Đền ân nặng,báo oán dày...
Nhưng không thấy xử thằng này: Bán tơ?
Đọc Kiều ai cũng ngẩn ngơ,
Nguồn cơn tai họa...ai ngờ?chẳng sao!
Nàng Kiều xét xử thế nào?
Sót người lọt tội...xưa sao giống...giờ?...

3 thg 3, 2014

Tự thán.

Chắc mẹ hạnh phúc khi sinh con lắm,
Bốn mươi năm sau con vẫn thấy điều này.
Và vì mẹ yêu con nhiều thế,
Nên con buồn,con hạnh phúc,con đắng cay.

Nghe nói giữa vạt cà con vẫn đòi bú mẹ,
Học lớp một rồi,vẫn đòi mẹ.."em sù"(sù bém).
Chao ôi ngọt ngào ngày xưa giọt sữa,
Hoài công mẹ rồi!nuôi đứa con hư.