24 thg 11, 2015

BẢY ĐÊM SAY

Bảy Đêm Say......

“Đêm thứ nhất tôi về nhà muộn
Rằng say, say thật là say
Tôi thấy ngựa ai buộc cửa
Nơi tôi vẫn buộc ngựa hàng ngày

Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp
Em ơi! Em nói anh hay
Ngựa của ai buộc nơi tàu đấy ?
Nơi anh vẫn buộc ngựa hàng ngày

Này anh ngốc...Anh mù không thấy
Anh say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là con bò cái
Bà già vừa mới cho tôi

Thế giới này tôi đã đi ngàn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng bò cái có yên cương, hàm thiếc
Quả tôi chưa thấy bao giờ.....

*******

... Đêm thứ hai tôi về nhà muộn
Rằng say, say thật là say
Tôi nhìn thấy mũ ai trên vách
Nơi tôi vẫn treo mũ hàng ngày.

Tôi hỏi vợ tôi – vợ tôi xinh đẹp
Em ơi! Em nói anh hay
Mũ của ai treo trên vách đấy?
Nơi anh vẫn treo mũ hàng ngày

Này anh ngốc, anh mù không thấy
Anh say, say quá mất rồi
Đó chắng qua là cái xô múc nước
Bà già vừa mới cho tôi

Thế giới này tôi đã đi ngàn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng xô múc nước có lưỡi trai, phù hiệu
Quả tôi chưa thấy bao giờ.....


.................. Đêm thứ ba tôi về nhà muộn
Rằng say, say thật là say
Tôi thấy quần ai vắt trên chiếc ghế
Nơi quần tôi vẫn vắt hàng ngày

Tôi hỏi vợ tôi – Vợ tôi xinh đẹp
Em ơi! Em nói anh hay
Quần của ai vắt trên ghế đấy !
Nơi anh vẫn vắt hàng ngày ?

Này anh ngốc, anh mù không thấy
Anh say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là chiếc dẻ lau bát
Bà già vừa mới cho tôi

Thế giới này tôi đã đi ngàn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng dẻ lau có thắt lưng dây khoá
Quả tôi chưa thấy bao giờ? ...

***
................... Đêm thứ tư tôi về nhà muộn
Say, say, say thật là say
Tôi thấy đầu ai gối trên chiếc gối
Nơi tôi vẫn gối hàng ngày

Tôi hỏi vợ tôi - Vợ tôi xinh đẹp
Em ơi ! Em nói anh hay
Đầu của ai gối trên gối đó
Nơi anh vẫn gối hàng ngày

Này anh ngốc, anh mù không thấy
Anh say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua là cái hoa bắp cải
Bà già vừa mới cho tôi


Thế giới này tôi đã đi vạn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ
Nhưng bắp cải lại có râu, ria mép
Đúng là tôi chưa thấy bao giờ.....
”(tg ko biết)

(viết tiếp)…..Đêm thứ năm tôi về nhà muộn
Lại uống say,say thật là say
Tôi mở tủ thấy có người trong đó
Nơi mà tôi treo quần áo hằng ngày…

Tôi liền hỏi vợ tôi xinh đẹp
Em ơi em hãy nói anh hay
Sao trong tủ có ai đứng đó
Nơi anh vẫn bỏ quần áo hằng ngày

Này anh say,say nhiều quên mất
Đó chỉ là bộ quần áo comple
Mà anh vừa đặt may hôm trước
Hôm qua thôi em mới mang về…

Thế giới này tôi đã đi nghìn dặm
Và đi nhiều hơn thế nữa cơ
Nhưng comple…có đầu,chân,mặt,mũi...
Quả là tôi chưa thấy bao giờ…

………Đêm thứ sáu tôi lại về nhà muộn
Lại uống nhiều,say thật là say…
Tôi lại thấy ai nằm dưới giường ngủ
Nơi chúng tôi vẫn ngủ hằng ngày…

Tôi lại hỏi vợ tôi xinh đẹp
Này em ơi,hãy nói anh hay
Rằng có ai nằm dưới giường ta ngủ
Nơi chúng ta vẫn ngủ hằng ngày…

Vợ tôi quát anh say rồi lú lẫn
Đó chỉ là con chó nhà ta
Nó sợ pháo nên chui vào đó
Bởi hồi chiều họ bắn pháo hoa…

Thế gian này tôi đã đi nghìn dặm
Và đi nhiều hơn thế nữa cơ
Chó có mười ngón chân thật lạ
Quả là tôi chưa thấy bao giờ….

.....Đêm thứ bảy tôi lại về nhà muộn
Say thật rồi,say quá là say
Thấy trong chăn bốn cái chân lồ lộ
Nơi chân tôi kề chân vợ mỗi ngày…

Tôi hỏi vợ,vợ tôi xinh đẹp
Em ơi em,hãy nói anh hay
Chân ai thò bên chân em đó
Nơi chân anh vẫn để hằng ngày…

Vợ tôi hét anh say rồi mờ mắt
Nên nhìn nhầm cái gối sang chân
Hai gối ôm em vừa mua về đó
Uống cho say,nhìn giống kẻ tâm thần…

Thế gian này tôi đã đi vạn dặm
Và đi nhiều hơn thế nữa cơ
Gối có lông,ngón chân,mắt cá….
Quả là tôi chưa thấy bao giờ….

Đêm thứ…tôi về nhà muộn
Lại uống say,say thật  là say…..






QUẢ THẬT TÔI CHƯA THẤY BAO GIỜ...

Thế gian này tôi đã đi nghìn dặm
Và đi nhiều hơn thế nữa cơ
Nhưng những chuyện trên quê hương xứ sở
Quả là tôi chưa thấy bao giờ?..,

Làm xổ số thì nước nào cũng có
Giải thưởng nhiều hàng triệu đô la cơ
Nhưng sắp hưu xuất ngoại học xổ số
Quả là tôi chưa thấy bao giờ....

Nhiều nước tôi qua,nhiều nền giáo dục
Họ cũng học tự nhiên,xã hội,văn thơ
Nhưng giáo dục trẻ quên dần đi Lịch Sử
Quả là tôi chưa thấy bao giờ…

Tôi đã đi chu du nhiều nước
Xem tivi nhiều lắm lắm cơ
Những trẻ em lên truyền hình…”đọc ngược”
Quả là tôi chưa thấy bao giờ…

Thế gian này tôi đã đi nghìn dặm
Và đi nhiều hơn thế nữa cơ
Cán bộ Hải Quan hứa không tham nhũng
Quả là tôi chưa thấy bao giờ?...

Đất nước này tôi đã đi nghìn dặm
Và đi nhiều hơn thế nữa cơ
Cấm omment,like trên facebook
Quả là tôi chưa thấy bao giờ…

Tôi đã đi trong ngoài nghìn dặm
Những chuyện tôi nghe cứ ngỡ trong mơ
Quan chức,đại gia,lái xe điên…tâm thần hàng loạt
Quả là tôi chưa thấy bao giờ…


Thế gian này tôi đã đi nghìn dặm
Thấy họ yêu thương,bảo vệ trẻ thơ
Nhưng trói đánh,nhét giẻ,bịt mồm băng dính…
Như nước tôi,quả chưa thấy bao giờ…

Đất nước này tôi đã đi vạn dặm
Nghe nhiều chuyện vui,chuyện phiếm lắm cơ
Nhưng nghị sỹ làm hề trên quốc hội
Quả là tôi chưa thấy bao giờ…

Thế gian này nhiều nước giàu lắm lắm
Nhưng nước tôi giàu hơn thế nhiều cơ
Một sinh viên ở ký túc nghìn tỷ
Quả là tôi chưa thấy bao giờ…

Thế gian này tôi học nhiều trường học
Nghỗ nghịch học trò,vui lũ trẻ thơ
Nhưng lột áo, đánh bạn bằng gậy sắt
Như nữ sinh chúng ta,quả chưa thấy bao giờ…

Thế gian này tôi đã đi bao chợ
Hàng hóa nhiều tấp nập lắm cơ
Nhưng không dám mua gì vì sợ…(độc,giả)
Quả là tôi mới chỉ thấy bây giờ…

Tôi đã đi qua bao nhiêu xứ sở
Trở về quê hương tôi vẫn hằng mơ
Nhưng bất an và đầy lo lắng
Quả là tôi mới thấy bây giờ…

Tôi đi qua rất nhiều thành phố
Đông đúc người ,cảnh đẹp nên thơ
Nhưng cướp giật, từng giây, phút
Như ở ta quả chưa thấy bao giờ…

Thế gian này tôi đi nhiều lắm
Nhiều cái hay cái lạ lắm cơ
Nhưng những chuyện trên quê hương tôi có


Quả là tôi chưa thấy bao giờ….

(cảm hứng theo bài thơ "Bốn đêm say" của tg khuyết danh)




20 thg 11, 2015

Hạnh phúc nghề dạy học

Đi dạy học tôi là nhà sản xuất
Sản phẩm của tôi là những con người
Có mặt hàng nào hơn được nhỉ?
Dẫu thế giới văn minh chinh phục cả bầu trời

Đi dạy học tôi thành nhà hài hước
Với nụ cười thường trực trên môi
Lên bục giảng khiến tôi quên hết
Bao âu lo vụn vặt cuộc đời….

Đi dạy học thêm một lần được học
Biển học mênh mông giới hạn bao giờ
Phải chuẩn bị tinh thần trong bài giảng
Câu hỏi bất ngờ hóc búa của trẻ thơ…

Đi dạy học tôi kinh doanh hạnh phúc
Đầu tư niềm tin,gieo hạt ươm mầm
Mỗi tin vui học trò tôi thành đạt
Tôi thu về lãi hạnh phúc gấp trăm…

Đi dạy học tôi làm nhà tạo mẫu
Áo váy lung linh rực rỡ mỗi ngày
Bởi đi dạy,làm cô là phải đẹp
Ước mơ nào hơn là đẹp mãi hỡi ai?

Đi dạy học cho tôi quyền tự trị
Lớp học như “quốc vương” lũ trò nhỏ “thần dân”
Bao xích mích,vui buồn,trăn trở…
“Quốc vương” ơi,xin hãy gánh phần….

Đi dạy học nên chồng,con phải nể
Đã “con cô” mà học kém sao đành
Chồng cô giáo phải đoàng hoàng chứ nhỉ
Tránh làm sao bao cặp mặt xung quanh….

Và sung sướng làm nghề dạy học
Bởi mỗi năm có 3 tháng nghỉ hè
Có nghề nào hơn nghề này hơn nhỉ?
Nếu ai hỏi rằng sao lại say mê?....

18 thg 11, 2015

ÔM LÀN GIỮA CHỢ KHÓC THAN


Ngày nay đi chợ gian nan
Thức ăn nhiễm độc cơ man rẫy đầy...
Gạo nhựa,phun thuốc mọt rầy
Thịt lợn tăng trọng,ngấm đầy hooc môn…
Hãi hùng nhìn mấy con lươn
Thuốc tránh thai hết,hay còn trong đây?
Gà vàng căng mọng béo quay
Bơm tiêm vỗ béo gà gầy lừa nhau
Xót xa nhìn đến hàng rau
Xanh tươi mơn mởn thuốc sâu ngấm vào
Lượn sang hàng cá xem sao
Ruồi không dám đậu ta nào dám mua
Ure ướp trước vào bờ
Bơm chất bảo quản bao giờ cá ươn
Nhìn sang mớ Mực tươi giòn
Nghĩ chất tẩy trắng vẫn còn mà kinh…
Chuối ngâm,mít tẩm tội tình…
Sầu riêng,táo mọng…rùng mình dám mua?
Hãi hùng nhớ mớ cà chua
Để ngoài 3 tháng sau mua vẫn còn…
Trứng gà định mua cho con
Giật mình sợ giả họ buôn trứng Tàu…
Cắp làn giữa chợ xót đau
Vậy là đầu độc lừa nhau hết à?
Bệnh tật từ đó mà ra
Trẻ con thì cũng nhà nhà như nhau
Vì lợi làm hại chúng sao?
Con tôi,con chị chúng nào tội chi
Làm sao ?Ai đó nói đi!
Sao để đất nước lâm li thế này?
Lương tri đạo đức khốn thay
Thi nhau đầu độc chính ngay người mình…
Nhìn chi cũng thấy rùng mình
Không ăn thì đói,ăn kinh quá trời
Vào siêu thị đắt,mà rồi…
Nhưng chắc đã tốt,đã nơi an toàn…?
Ôm làn giữa chợ khóc than
Vì đâu loạn lạc gian nan thế này????

15 thg 11, 2015

MỘT TỶ MAO TỆ



Tập Cận Bình viện trợ
Một tỷ tệ tiền Mao
              Bằng một trăm năm bảy (157)
Đô la có nhiều đâu...

Trong khi đó Kiều Hối
Năm mười bốn tỷ đô
                               Chỉ bốn ngày bằng với(157 triệu/4 ngày)
Một tỷ Mao chứ mô

Mao tệ giúp 1 tỷ
Mà chia trong năm năm
Năm ba,bốn chục triệu
Mà hứa chắc gì làm…

Nuốt Hoàng Sa trọn vẹn
Đớp một phần Trường Sa
Chiếm ngư trường,dầu khí
Lấy tiền viện trợ ta…

Khác gì xưa “Bá Kiến”
“Đập bàn lấy năm đồng”
Sau “năm hào vứt lại”
                  “Thương anh túng” giống không?..

Chỉ những kẻ lú lẫn
Kẻ cơ hội ăn tiền
Mới tin Tàu là bạn
Chứ dân Việt chưa điên….




Cảm xúc về xứ Nghệ



Ngồi ngẫm nghĩ vớ vẩn
Về lịch sử nước nhà
Rằng anh hùng văn hiến
Chúng ta vẫn ngợi ca…

Một nghìn năm Bắc thuộc
Tôi chợt nghĩ điều này
Rằng một nghìn năm đó
Dân tộc ta đắng cay

Một nghìn năm chịu nhục
Không dám ngóc đầu lên
Chống bè lũ phương Bắc
Chịu áp bức xiết rên…

Một nghìn năm tủi nhục
Tổ tiên ta khổ đau
Làm nô lệ nhục nhã
Luồn cúi lũ giặc Tàu…

Giống nòi nghìn năm ấy
Chắc còn sót đến giờ
Lấn át nòi Trưng,Triệu
Ngậm miệng chịu nhuốc nhơ…

Giống nòi ấy sót lại
Dâng cho giặc non sông
Bòn rút hết quốc khố
Làm nhục thẹn tổ tông…

Tôi tin giống nòi ấy
Không có xứ Nghệ tôi
Một nghìn năm đô hộ
Xứ tôi chưa ra đời????


Tôi tin là ngày ấy
Xứ Nghệ chưa khẩn khai
Trong 1000 năm ấy
Xứ Nghệ chưa thành…”ngài”.

Xứ Nghệ chỉ có được
Do những kẻ bất bình
Không cam tâm chịu nhục
Luồn cúi và rẻ khinh…

Đứng lên chống đối lại
Bị bắt bị tù đày
Vượt ngục mà trốn thoát
Đến khai khẩn đất này…

Đa phần đổi họ Nguyễn
Thời loạn lạc phân tranh
Đổi họ vua cho ổn
Nương náu giấu chí mình


Cho nên khí chất Nghệ
Nghèo thì chẳng sợ đâu
Nhưng nhục thì sợ lắm
Quen tính ngẩng cao đầu…

Người đời không khen giỏi
Bắc Nam họ ghét cay
Cái dân trọ trẹ ấy
Thật khó bảo lắm thay….

Bọn cường quyền áp bức
Đòi làm cỏ bao phen
Đất nước khi có giặc
Xứ Nghệ đi đầu liền…

Quen sống cùng sỏi đá
Hầm hập với gió Lào
Hòa mình cùng cây cỏ
Tâm hồn vút trăng sao…

Nên quê tôi xứ Nghệ
Ai cũng biết làm thơ
Làm giàu thì không giỏi
Quen dầm dãi nắng mưa…

Vẩn vơ ngồi ngẫm nghĩ
Xa  xứ Nghệ thẩn thờ
Rùng mình nghìn năm ấy
Có trở lại bao giờ?






2 thg 11, 2015

SỰ TÍCH CÁI BỒN CẦU


Anh da đen b lc
Vào sa mc khát khô
Bèn lm rm cu nguyn
Xin thượng đế giúp cho

Lp tc thượng đế phái
Mt v thn đến ngay
Anh da đen lập tức...
Ưc ba điều thế này:

Mt: luôn được uống nước
Hai: đi trắng làn da
Luôn thấy mông phụ nữ
Là điều ước thứ ba…

V thn ngay lp tc
Vung tay làm phép màu
Chàng da đen lp tc
Biến thành cái...BỒN CẦU.


HAI VẠCH ĐỎ


 Một cô gái trên mạng
Kể câu chuyện như sau:
“Yêu nhau được ít tháng
Muốn thử chàng ra sao?...

…Xem chàng có muốn cưới
Dám chịu trách nhiệm không?
Muốn lấy mình làm vợ
Xứng đáng một tấm chồng…”

“Lần thứ nhất cô thử:
Vờ nôn khan,thèm chua…
Chàng tái xanh hoảng hốt:
“Em có rồi thật ư?”

Và chàng liền lập tức
Chạy mua que thử thai
Đem về bắt nàng phải
Trước mặt mình thử ngay…

Kết quả thấy…1 vạch
Nhìn  thấy chàng thở phào
Nàng thất vọng ghê gớm…
Nhưng … thử tiếp xem sao…
Nhân lúc có chị gái
Đang mang bầu,nàng bèn
Lấy que thử nhờ chị…
Hai vạch đỏ có liền…

Gọi điện người yêu đến
Xem kết quả xong rồi
Nàng vờ khóc và hỏi:
Làm thế nào anh ơi?...

Mặt chàng tái xanh mét
Lắp bắp bảo người yêu :
“Được rồi để anh tính…”
Sau đó biến …mất tiêu

Tắt điện thoại,thay số
Chuyển nhà trọ,chỗ làm
Không để lại tung tích
Lặn mất chẳng sủi tăm





1 thg 11, 2015

LỜI CỦA EINSTEIN(chuyển thể)



1/Thiên tài và Ngu dốt
Điểm duy nhất khác nhau
Thiên tài có giới hạn
Còn Ngu dốt có đâu!

2/ Lực Hấp Dẫn chắc chắn
Không chịu trách nhiệm gì
Khi con người nhân loại
Họ yêu nhau say mê.

3/Kẻ chưa mắc lầm lỗi
Chắc chắn những kẻ này
Họ chưa bao giờ thử
Làm một việc gì đây

4/Xin đừng vội nghĩ rằng
Tôi tài năng đặc biệt
Sự thật là do tôi
Tò mò đầy nhiệt huyết..

5/Nỗi sợ hãi phải chết
Thật phi lý vô cùng
Bởi người ta khi chết
Còn sợ tai nạn không?

6/Khoa học thiếu Tôn giáo
Thì khập khiễng biết bao
Tôn giáo thiếu khoa học
Thì mù quáng nhường nào!

7/Bạn lo lắng toán học
Với tôi ăn thua gì
Toán học tôi lo lắng
Còn nhiều gấp bội đi.

8/Trong trường hợp lý thuyết
Thực tế không tương đồng
Thì thay đổi thực tại
Có dễ dàng hơn không?

9/Tôi không biết thế giới
Sẽ dùng vũ khí nào
Trong chiến tranh thế giới
Lần thứ ba ra sao? 
Nhưng tôi  chắc chắn nếu
Lần thứ tư xẩy ra
Vũ khí dùng lúc đó
Gậy gộc,đá thôi mà.

10/Tôi rất biết ơn họ
Đã nói không với tôi
Nhờ đó tôi tìm được
Cách giải quyết tức thời…

11/Ngồi bên cái lò nóng
Hai phút tưởng hai giờ
Bên người đẹp ngược lại
Thuyết tương đối ! Xin thưa!

12/ Công thức cuộc sống
Thành công là A
Thì X,Y,Z
Điều đó chính là
X là làm việc
Y là vui chơi
Z là im lặng

Làm nên cuộc đời

30 thg 10, 2015

Đàn ông khi xa vợ



Đàn ông khi xa vợ
Phải chung thủy,trọn tình
Và mồm phải luôn niệm:
“Trời đất ơi! thương tình!”

“Trời đất sẽ chứng giám
Trời đất sẽ rõi soi
Khiến vợ ta thương,  xót
Mà … không...nỡ...ai ơi!

Đàn ông khi xa vợ
Phải chấp nhận hên-xui
Hạnh phúc hay đau khổ
Phó mặc “người ta” thôi…

“Sếp cảnh sát hình sự
Vẫn mọc  sừng như ai
Cơm nhà,lính đặc nhiệm
Mà vợ qua mặt hoài”…

Đàn ông khi xa vợ
Phải chấp nhận đôi khi
Chuyện mình,thiên hạ biết
Còn ta chẳng biết gì....


Cho nên khuyên tất cả
Hãy biết sợ đàn bà
Đừng làm trái ý họ
Nếu muốn …sống đến già....

Chỉ còn cách duy nhất
Sống xứng đáng làm chồng
Biết đâu vợ ...chiếu cố
Mà…thương tốt hơn không?












28 thg 10, 2015

Chim Tu Hú

CHIM TU HÚ

Trong các loài làm mẹ
Tu Hú thật xấu xa
Xứng đáng xếp mạt hạng
Trong thế giới...."đàn bà"

Cũng yêu cũng ân ái
Ngày "mãn nguyệt khai hoa"
Vì không biết ấp trứng
Nên trộm nhờ người ta....

Tổ chim sâu nó đến
Thấy trứng nó...xơi ngay
Rồi xảo quyệt nó đẻ
Trứng của nó vào thay..

Vì cũng tương tự giống
Nên chim sâu hay đâu
Cứ ngày đêm ủ ấp
Tình yêu thương xiết bao...

Rồi khi đàn chim nở
Bố mẹ chim sâu chăm
Mà không biết trong đó
Kẻ lạc loài ác tham...

Tu Hú con thừa hưởng
Tính độc ác giống nòi
Nó dùng sức chen đẩy
Những con chim sâu rơi...

Nó âm mưu độc chiếm
Nguồn thức ăn một mình
Suốt ngày há cái mỏ
Đòi..."bố mẹ" kêu inh...

Rồi đủ lông đủ cánh
Tu Hú con bay đi
Chẳng thèm quan tâm đến...
"Bố mẹ nuôi" làm gì!

Rồi biết đâu có thể
Nó ghé lại một ngày
Ăn, đẻ đánh tráo trứng
"Bố mẹ nuôi" nào hay...

P/S:
Thì ra Tu Hú mẹ
Nó ăn tạp vô cùng
Gặp những con sâu độc
Nó nuốt hết vào trong...

Cho nên nó miễn dịch
Khi đến tuổi trưởng thành
Nó ăn nhiều thứ độc
Mà không ảnh hưởng mình...

Nhưng ...mớm mồi thì lại
Chim non sẽ chết ngay.
Chắc vì lý do đó
Nó đẻ nhờ...ai hay?

Tu Hú là bà mẹ
Vô tâm nhất các loài.
Đẻ con nhờ người khác...
Còn mình chẳng đoái hoài....

Cho nên chim non cũng
Thừa hưởng tính xấu trên.
Nên mới sinh mà đã
Làm điều không phải nên...

Cho nên bài học lớn
Các bà mẹ chúng ta
Đẻ con phải nuôi dạy
Còn không sẽ...xót xa!

20 thg 10, 2015

KHÔNG CẦN THIẾT


Tôi nghĩ không cần thiết
Anh cảnh sát giao thông
Phải liều mình như thế
Với cái lũ điên khùng

Không cần thiết anh phải
Nhảy ra đứng giữa đường
Cho cái lũ điên ấy
Lao vào người bị thương

Có cần thiết không nhỉ
Anh cảnh sát giao thông
Nhảy lên bám gạt nước
Bởi nguy hiểm vô cùng

Không nhất thiết anh phải
Bám cánh cửa đu mình
Cố gắng giật chìa khóa
Bị đạp bất thình lình...

Bọn trẻ trâu,ngáo đá
Có cần đuổi chúng không?
Lỡ sẩy sa ngã xuống
Bị thương,chết…Đáng không?

Biết không thể dung túng
Không nới lỏng kỷ cương
Nhưng xử  lý vi phạm
Đừng để chết, bị thương…

Biết rằng là nhiệm vụ
Lệnh cấp trên phục tùng
Nhưng an toàn tính mạng
Giữ mình trước  lũ khùng…

Hy sinh vì biển đảo
Giữ gấm vóc non sông
Chắc cần hơn đổ máu
Vì vi phạm giao thông…

Tại sao không trang bị
Máy quay ở khắp nơi
Ghi biển số phạt “nguội”
Công việc dễ dàng thôi

Và chế tài xử phạt
Hãy xử lý gắt gao
Triệt để không dung túng
Không dung tha kẻ nào…

Nói không với hối lộ
Mãi lộ hãy nói không
Đừng rình rập chờ lỗi
Để phạt người giao thông…


Sinh nghề thì tử nghiệp
Tôi lo cho các anh
Chỉ vì muốn phạt”nóng”
Mà quên bản thân mình…

Chỉ tiêu của đơn vị
Thành tích,hay “hoa hồng”
Nhưng nguy hiểm lắm lắm
Anh Cảnh Sát Giao Thông….








19 thg 10, 2015

HÃY HOÁN ĐỔI XEM SAO

Để công bằng Thượng đế
Hãy hoán đổi kiếp sau
Đàn ông thành phụ nữ
Cho họ biết ra sao..?
...Để được thử cảm giác
Mẹ mang con ra sao
Nặng nề những...chín tháng
Rồi rạch ruột rặn đau...
Được nếm nỗi vất vả
Đêm ngày chăm sóc con
Cho bú, lo con ốm
Suốt đời giấc không tròn...
Hóa mình làm bé gái
Tung tăng như bông hoa...
Nào biết kẻ dâm ác
Đang rập rình gần xa...
Ngây thơ và trong trắng
Làm thiếu nữ giữa đời
Nghe lừa dối tán tỉnh
Lũ đàn ông lọc lòi...
Mười kẻ xấu đến chín
Trong cái lũ đàn ông
Không muốn buồn, muốn ế
Đành chọn một....làm chồng. ..
Rồi đời như canh bạc
Dâng hiến họ tấm thân
Họ nâng niu ca tụng...
Hay đày đọa..."xa chân"...
Lấy chồng phải sinh nở,
Là ốm nghén mang bầu
Bụng rạn, ngực xẹp xệ
Thời tươi trẻ còn đâu...
Hy sinh đời con gái
Chăm lo cho chồng con
Dù đời mình tê tái
Kệ thân mình héo hon....
Biết thương người phụ nữ
Sướng khổ của cuộc đời
Phụ thuộc kẻ ..."xa lạ"
Gọi là ...chồng mà thôi!
Rồi đàn ông mấy kẻ
Nhận ra được điều này
Đa phần là ích kỷ
Làm phụ nữ đắng cay....
Hai kẻ đem hạnh phúc
Cho phụ nữ trong đời
Chính là chồng, con họ
Đền đáp được mấy người. ..
Nếu có luật nhân quả
Nếu tồn tại kiếp sau
Trời đất hãy hoán đổi
Xem sướng khổ ra sao

18 thg 10, 2015

KHI MẸ ĐAU ĐẺ (20-10 Kể con nghe )


Con biết không,khoa học
Đơn vị tính cơn đau
Gọi là “del unit”
Đau chỉ số ra sao…
Người thường chịu đựng được
Bốn lăm(45) đơn vị thôi
Còn người mẹ khi đẻ:
Năm bảy(57) đấy con ơi!
Tương đương họ chịu đựng
Gãy hai mươi cái xương
Mà gãy cùng một lúc
Con thấy thật phi thường
(Gãy, rạn xương con biết
Nó đau đớn thế nào
Thì con tưởng tượng được
Mẹ đẻ con đau sao…
Lần mẹ đẻ anh cả
Đau đớn suốt ba ngày
Anh của con lỳ quá
Khiến mẹ cứ đau dai…)
Khi sinh con người mẹ
Cơ thể giãn nở ra
Đẻ con rạn da bụng
Mẹ giảm đẹp con à…
Người ta bảo đau đẻ
Là “rạch ruột” không sai
Cơ thể mẹ tan nát
Khi...rặn con ra ngoài…
Có người mẹ sợ quá
Tuyên bố chỉ một lần
Không bao giờ đẻ nữa
Khiếp đau đớn xác thân…
… Nhưng trời sinh thiên chức
Sinh ra để hy sinh
Nên họ lại đau đớn…
Cho đời những sinh linh…
(Bà Nội, mẹ của bố
Sinh những tám đứa con
Chắc chắn không kể xiết
Nỗi đau khi vuông tròn…”)
Chào mừng ngày của họ
Những con người tuyệt vời
Có họ các bà mẹ
Có chúng mình đấy thôi…
Vì họ nên ta thấy
Cuộc đời đáng sống hơn
Có họ nên nhân loại
Nhìn nhau bớt căm hờn...
Không viết hết ca tụng
Về những người mẹ đâu
Chúng ta chỉ có thể
Ghi ơn tạc sắc sâu....
Không thể kể hết nỗi
Vất vả của mẹ đâu
Chỉ cần một tưởng tượng
Khi đẻ con họ đau...
"...Hai mươi cái xương gãy
Cùng một lúc đấy con
Nỗi đau mẹ chịu đựng
Để con được vuông tròn…."
20-10 Happy Women's Day

13 thg 10, 2015

Khi nào con lấy vợ

KHI NÀO CON LẤY VỢ...

Khi nào con lấy vợ
 Con cũng giống bố thôi
Thấy vợ mình vất vả
Làm chồng xót con ơi!

Cho nên các con nhớ
Mẹ không phải... Oshin
Nên khi mẹ làm việc
 Các con đừng đứng nhìn

Hãy xúm vào giúp mẹ
Cắm cơm hay nhặt rau
Chùi nhà rửa bát đũa
Có việc gì khó đâu?

 Mẹ làm được tất cả
Nhưng sẽ mệt và buồn
 Không ai chia sẽ, giúp
 Mệt,buồn... mệt buồn hơn

Tủi thân mẹ sẽ nghĩ
 Mình quần quật thế này
 Không biết con nó nghĩ
 Mẹ...hay Oshin đây?

Mệt buồn mẹ sẽ nghĩ
 Chồng con không thương yêu ...
Khi đó chúng ta sẽ
Có lỗi biết bao nhiêu...!

Xưa bố lười nên để
 Lưng bà nội đau, còng
Bố luôn thấy có lỗi
 Nhiều lắm con biết không?

 Giờ con biết thương mẹ
Sau sẽ thương vợ mình
Và cuộc đời chắc chắn
Tươi đẹp và lung linh...






Văn hóa nhường chỗ ...

Nghe nói ở Nhật Bản
Họ lịch sự văn minh
Nhưng trên tàu,xe bus
Họ không nhường ghế mình
Bới người được nhường ghế
Đa phần họ không vui 
Họ sẽ buồn khi nghĩ
"Mình già,yếu mất rồi"
Người được nhường họ ngại
Phải mang ơn người ta
Thói quen của người Nhật
Luôn vì mọi người mà
Ở Nhật muốn nhường ghế
Cứ lẳng lặng mà nhường
Bỏ đi không ngoái lại
Giữ lòng mình..."vô thường"
Ở châu Âu tôi thấy
Nhiều người trẻ thanh niên
Trên xe tàu,ít chỗ
Họ chọn...đứng kẻo phiền
Bởi sắp tới bến khác
Lên xe có người già
Có phụ nữ,em bé
Lại phải nhường người ta...
Cũng có kẻ trơ tráo
Ngồi lỳ dương mắt nhìn
Nhưng ít và hạn hữu
Cũng giống như bên mình...

p/s Hôm trước đi Hà Nội
Dắt theo cậu con trai
Lên xe được nhường suốt
Vui giới trẻ hôm nay
Nhưng một mình mà nếu
Lên xe mà được nhường
Tự hỏi lòng:"Không lẽ?"
"Mình già yếu,đáng thương?"


6 thg 10, 2015

GIEO NHÂN NGỌT,GẶT QUẢ LÀNH.(Cổ tích hàng ngày cho con)



Ở Nam Phi con ạ
Có một đôi vợ chồng
Sống ở nơi hẻo lánh
Nhưng hạnh phúc vô cùng.

Họ đang chờ em bé
Người vợ đang mang thai
Người chồng thì làm việc
Cách nhà chặng đường dài

Một hôm đang làm việc
Thì vợ điện cho chồng
Rằng vợ đang đau bụng
Sẽ sinh non không chừng

Anh chồng liền vội vã
Phóng xe trở về ngay
Nhà anh nơi hẻo lánh
Không về kịp thì gay

Đi lên đến dốc núi
Thấy một người đàn ông
Chạy ra và kêu lớn:
Ai cứu con tôi không”…?

…”Nhà tôi đi chơi núi
Đột nhiên xe đứt phanh
Lăn tròn  xuống khe cạn
Một tai nạn khiếp kinh

Vợ chồng tôi bị nhẹ,
Chỉ  tội cậu con trai
Không cài dây bảo hiểm
Nên bị gãy chân,tay

Giờ nó đang chảy máu
Nằm bên bờ khe  sâu
Đang gào khóc kêu cứu
Chảy máu trong đớn đau

Cấp cứu đến muộn lắm
May thay gặp được anh
Cầu xin anh giúp đỡ
Hãy vì Chúa lòng lành…”

Người chồng rất bối rối
Từ chối thì không đành
Nhưng vợ đang vượt cạn
Hiểm nguy đang rập rình…


Nhưng anh nhìn đứa bé
Tím tái mất máu nhiều
Nếu ko đưa cấp cứu
Thì nguy hiểm bao nhiêu…

Sau phút giây lưỡng lự
Rồi anh quyết định ngay
Quyết cứu lấy đứa bé:
"Ông bế con lên đây"

Lái xe đến bệnh viện
Mà lòng anh rối bời
Liên tục điện cho vợ
Gắng chờ anh,em ơi!”

Đứa trẻ đưa đến viện
Được cấp cứu kịp thời
Nên không nguy tính mạng
Cứu được một mạng người…

Người chồng liền vội vã
Quay xe phóng vội về
Người cha của đứa trẻ
Cũng nhảy lên cùng đi


Dọc đường anh gọi điện
Không thấy vợ nhấc phôn
Chắc chắn là nguy hiểm
Chúa tha tội cho con”…

Phóng như bay về cửa
Anh lao vội vào nhà
Đã nghe tiếng con trẻ
Khóc vang oa oa oa…

Anh thấy điều kỳ lạ
Vợ vượt cạn đẻ non
Nhưng tươi tắn đang ngủ
Hai mẹ con vuông tròn…

Bên cạnh một thiếu phụ
Đang cố gắng mỉm cười
Trên khuôn mặt trầy xước,
Nổi lo lắng khôn nguôi…

Người cha của đứa bé
Liền bảo : “ Đây vợ tôi!"
Ôm vợ,ông khóc nói:
"Mình ơi! con sống rồi!”...


...Thì ra mẹ đứa bé,
Là bác sỹ sản khoa
Trong lúc tìm người giúp
Để cứu con của bà

Bà đến vừa đúng lúc
Đứa bé sắp ra đời
Không chần chừ giây phút
Bà ra tay cứu người…

Mặc dù rất nguy hiểm
Một người mẹ sinh non
Nhưng nhờ bà bác sỹ
Nên mẹ con vuông tròn...

Cứu người lòng đau đớn
Ruột gan như đứt rời
“Con mình gặp nguy hiểm
Ai cứu đây hở trời?..’’

Một người bố,người mẹ
Trước nguy hiểm người thân
Vẫn đi giúp người khác
Không làm trái lương tâm…

Và họ được đền đáp
Vì sống hiền gặp lành
Cứu người,được người cứu
Cuộc đời thật lung linh




…Một câu chuyện thật đẹp
Nhân ngọt gặt quả lành
Một tấm gương soi rọi
Giữa vạn vật chúng sinh

Hãy ghi nhớ con nhé
Làm điều tốt luôn luôn
Gieo nhân và tích đức
Để cho đời đẹp hơn....