15 thg 11, 2015

Cảm xúc về xứ Nghệ



Ngồi ngẫm nghĩ vớ vẩn
Về lịch sử nước nhà
Rằng anh hùng văn hiến
Chúng ta vẫn ngợi ca…

Một nghìn năm Bắc thuộc
Tôi chợt nghĩ điều này
Rằng một nghìn năm đó
Dân tộc ta đắng cay

Một nghìn năm chịu nhục
Không dám ngóc đầu lên
Chống bè lũ phương Bắc
Chịu áp bức xiết rên…

Một nghìn năm tủi nhục
Tổ tiên ta khổ đau
Làm nô lệ nhục nhã
Luồn cúi lũ giặc Tàu…

Giống nòi nghìn năm ấy
Chắc còn sót đến giờ
Lấn át nòi Trưng,Triệu
Ngậm miệng chịu nhuốc nhơ…

Giống nòi ấy sót lại
Dâng cho giặc non sông
Bòn rút hết quốc khố
Làm nhục thẹn tổ tông…

Tôi tin giống nòi ấy
Không có xứ Nghệ tôi
Một nghìn năm đô hộ
Xứ tôi chưa ra đời????


Tôi tin là ngày ấy
Xứ Nghệ chưa khẩn khai
Trong 1000 năm ấy
Xứ Nghệ chưa thành…”ngài”.

Xứ Nghệ chỉ có được
Do những kẻ bất bình
Không cam tâm chịu nhục
Luồn cúi và rẻ khinh…

Đứng lên chống đối lại
Bị bắt bị tù đày
Vượt ngục mà trốn thoát
Đến khai khẩn đất này…

Đa phần đổi họ Nguyễn
Thời loạn lạc phân tranh
Đổi họ vua cho ổn
Nương náu giấu chí mình


Cho nên khí chất Nghệ
Nghèo thì chẳng sợ đâu
Nhưng nhục thì sợ lắm
Quen tính ngẩng cao đầu…

Người đời không khen giỏi
Bắc Nam họ ghét cay
Cái dân trọ trẹ ấy
Thật khó bảo lắm thay….

Bọn cường quyền áp bức
Đòi làm cỏ bao phen
Đất nước khi có giặc
Xứ Nghệ đi đầu liền…

Quen sống cùng sỏi đá
Hầm hập với gió Lào
Hòa mình cùng cây cỏ
Tâm hồn vút trăng sao…

Nên quê tôi xứ Nghệ
Ai cũng biết làm thơ
Làm giàu thì không giỏi
Quen dầm dãi nắng mưa…

Vẩn vơ ngồi ngẫm nghĩ
Xa  xứ Nghệ thẩn thờ
Rùng mình nghìn năm ấy
Có trở lại bao giờ?






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét