18 thg 11, 2015

ÔM LÀN GIỮA CHỢ KHÓC THAN


Ngày nay đi chợ gian nan
Thức ăn nhiễm độc cơ man rẫy đầy...
Gạo nhựa,phun thuốc mọt rầy
Thịt lợn tăng trọng,ngấm đầy hooc môn…
Hãi hùng nhìn mấy con lươn
Thuốc tránh thai hết,hay còn trong đây?
Gà vàng căng mọng béo quay
Bơm tiêm vỗ béo gà gầy lừa nhau
Xót xa nhìn đến hàng rau
Xanh tươi mơn mởn thuốc sâu ngấm vào
Lượn sang hàng cá xem sao
Ruồi không dám đậu ta nào dám mua
Ure ướp trước vào bờ
Bơm chất bảo quản bao giờ cá ươn
Nhìn sang mớ Mực tươi giòn
Nghĩ chất tẩy trắng vẫn còn mà kinh…
Chuối ngâm,mít tẩm tội tình…
Sầu riêng,táo mọng…rùng mình dám mua?
Hãi hùng nhớ mớ cà chua
Để ngoài 3 tháng sau mua vẫn còn…
Trứng gà định mua cho con
Giật mình sợ giả họ buôn trứng Tàu…
Cắp làn giữa chợ xót đau
Vậy là đầu độc lừa nhau hết à?
Bệnh tật từ đó mà ra
Trẻ con thì cũng nhà nhà như nhau
Vì lợi làm hại chúng sao?
Con tôi,con chị chúng nào tội chi
Làm sao ?Ai đó nói đi!
Sao để đất nước lâm li thế này?
Lương tri đạo đức khốn thay
Thi nhau đầu độc chính ngay người mình…
Nhìn chi cũng thấy rùng mình
Không ăn thì đói,ăn kinh quá trời
Vào siêu thị đắt,mà rồi…
Nhưng chắc đã tốt,đã nơi an toàn…?
Ôm làn giữa chợ khóc than
Vì đâu loạn lạc gian nan thế này????

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét