19 thg 1, 2016

VĂN TẾ ĐIẾU THẦN KIM QUY


  
Hỡi ôi!
Cứ những tưởng vĩnh hằng cùng tuế nguyệt
Ngỡ ngóng trông thọ mãi với non sông
Bỏ phút giây bao bọc giống tiên rồng
Ngậm gươm báu thăng về miền cực lạc…
Nhớ oai xưa!
Giúp Cao Lỗ móng chân làm lẫy nỏ
Trợ An Dương Vương vững chãi Loa Thành
Dòng Cấm giang cất tiếng hiện oai linh
Khiến Thục Phát thoát cơn mê lầm lạc…
Đùm dân tộc trong cơn tan tác
Bọc sinh linh thoát cảnh cơ hàn
Trao gươm thần thống nhất lại giang san
Đòi gươm báu khi non sông một dãi…


Một đời huyền thoại
Trọn kiếp oai linh
Hình bóng kia sánh bóng ngọn tháp xanh
Vóc dáng ấy hữu hình hồ nước biếc…

Non sông thương tiếc
Dân tộc xót đau
Quanh hồ kia đàn con đỏ khóc đau
Dưới tháp ấy đám dân đen nấc nghẹn…
Than ôi!
Bổng ra đi trong cái ngày nhục thẹn
Bốn hai năm Hoàng Sa đảo không còn
Thôi hiển linh hết che chở nước non…
Rời bách tính đang giữa cơn chập choạng…

Lú mê sờ soạng
Lầm lạc mẫm mò
Đau đáu lòng trước vận nước lắng lo
Xang xốn ruột khi cơ đồ thấp thỏm…

Xót lòng thương trộm
Đứt ruột tiếc thầm..
Rồi mai đây dòng giống tiên rồng
Còn ai nữa hiển linh che chở..?

Đêm đông nức nở
Ngày lạnh thở than
Bởi biển đông đang thọ địch nguy nan
Vì cõi bắc vẫn bóng thù lởn vởn…

Tiếc thương ghê gớm
Nhỏ lệ tỏ bày….
       Hỡi ôi thượng hưởng.
                        XAN phụng viếng 19-01-2016












Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét