23 thg 2, 2014

Xe bus ở xứ người.



Ở nước ngoài,đi xe bus bạn mua vé,rồi lên xe có những chỗ để bạn bấm vé của mình,mọi người tự giác chấp hành.Xe bus ở nước ngoài không có phụ xe,thu tiền,kiểm soát vé.Người lái xe làm nhiệm vụ lái xe đúng bến,đúng giờ quy định và ...bán kèm thêm vé.
Bạn sẽ ngạc nhiên khi xe dừng ở bến,nhiều người trên xe bước xuống chìa sẵn chiếc vé trên tay họ,hoặc bạn lên xe đã thấy sẵn trên ghế có những chiếc vé đã bấm...những người đã xuống muốn chia sẽ với người mới lên,dùng tiếp để tiết kiệm(điều này là phạm luật)...nhưng hầu như đa số...đều vi phạm.Trong thời buổi khủng hoảng khó khăn,chia sẽ với nhau còn quan trọng hơn cả luật...Điều này mình cảm thấy hơi ấm của tình người.
Xe chật cứng người,nhưng lại luôn luôn  có vài ba ghế trống,vì không ai ...dám ngồi cả...nếu mình cảm thấy chưa già...
Nếu bạn dắt,hoặc bế một em bé lên xe bus..thì ngay lập tức có nhiều người đang ngồi đứng dậy mời ngồi vào chỗ họ...Không phải hoàn toàn,nhưng hầu như đa số đều lịch sự,tự giác.
 Rất ít khi nghe tiếng ồn ào trên xe,vẫn có đôi trai gái trao đổi,hôn nhau...có người tranh thủ gọi điện thoại...nhưng tất cả đều nhẹ nhàng,tế nhị,thì thào...như trong bệnh viện.Nếu lên xe mà bạn hắt xì hơi,ho...bạn sẽ cảm thấy ngượng như đang làm phiền ai đó.
 Mình cũng từng đi xe bus ở nhà,mình thấy khác nhau thật nhiều...đặc biệt là tình người,sự quan tâm chia sẽ có vẻ ít hơn bên này.Nếu như bên này mình nghe rất nhiều từ "xin lỗi","không sao"...khi xe đông vô tình va chạm,vô tình dẫm chân nhau...Thì ở nhà,mình nghe rất ít...
 Mình không so sánh chỉ cảm nhận...và buồn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét