8 thg 1, 2014

Sự tích cái chổi

Sự tích xưa xin kể,
Ở trên chốn Thiên Đình,
Có một người phụ nữ,
Nấu món ăn tài tình.

Nhưng bà có tính xấu,
Hay ăn vụng đồ ăn.
Dẫu là đồ "Ngự thiện"
Dù biết lệnh cấm răn.


Bà yêu ông chăn ngựa,
Mê muội nên cả hai.
Tham lam và thèm khát,
Nên cứ ăn vụng hoài.

Nào uống trộm "Ngự tửu",
Rồi ăn bớt "Cao Lương",
Bốc trộm cả "Mỹ vỵ''
Tham vụng nên coi thường....

Sự đời những cái xấu,
Trước sau gì cũng lòi.
Ngọc Hoàng bèn ra lệnh.
Ra xử phạt hai người.

Vì cái tội phạm thượng,
Ăn bớt chốn Thiên Đình.
Nên Ngọc Hoàng tuyên phạt.
Làm kiếp...Chổi tội tình.

Kiếp làm chổi là phải,
Làm việc không nghỉ ngơi,
Suốt một đời tìm bới,
Thức ăn bẩn mà thôi.

Làm kiếp chổi là phải,
La liếm thứ gì rơi.
Nhặt quét những thứ bẩn,
Làm việc mãi không thôi.

Sau nhiều năm như thế,
Ngọc Hoàng nhìn thấy rằng.
Họ quanh năm vất vả,
Quên cả mùa Xuân sang.

Ngọc Hoàng bèn truyền lệnh,
Năm cho nghỉ...ba ngày
Đúng ngay vào dịp tết,
Cho chổi được nghỉ tay.

Cho nên lệ từ đó,
Ngày Tết kiêng quét nhà.
Để ông bà "la liếm"
Ba ngày Tết phôi pha....

P/s: Ngẫm chuyện xưa mà nghĩ,
Đến những chuyện bây giờ
Kẻ tham ô,ăn liếm,
Chẳng bao giờ bền mô.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét