7 thg 5, 2014

Bài học lịch sử ngoại giao.(phần 1)

(ảnh  dùng của vnmilitaryhistory.net)

Khi ở cạnh hàng xóm
Nó ác ,tham và giàu
Thì muốn sống yên ổn
 Không dễ với nó đâu.

Cho nên phải khôn khéo,
 Phải nhẫn nhịn nhiều phen.
Biết nhu,cương vừa phải,
 Sẽ không thiệt,không hèn...


Với bọn Tàu cũng thế,
Ác thâm người nó đông.
Đem máu đấu với nó,
Thì ta thiệt vô cùng.

 Dân nó một tỷ rưỡi
Gấp hơn chục lần ta.
Người nó chết như...ngóe,
Ta người chết xót xa...

Tuy nhiên với bọn ác
Khi  không thể bằng lời
 Thì phải dùng súng đạn
Nói  chuyện với nó thôi.

Chiến tranh là hạ sách
Chẳng có ai muốn đâu.
Trừ  những bọn trục lợi
 Nhờ chiến tranh kiếm ...màu.

Nhân đây chợt nhớ lại
Cha ông ta ngày xưa
Đã ngoại giao khôn khéo
 Giữ giang sơn đến giờ....

   Trung Quốc xưa nước lớn,
   Nhưng thua ta nhiều phen.
   Ta cũng đã khôn khéo,
  Không làm chúng phát điên.

Vua Lê Hoàn khôn khéo,
Không muốn lạy "chiếu thư"
Bảo sứ"ta ngã ngựa,
đau chân nên miễn từ"

Mỗi lần chiến thắng giặc,
Ta lại cho sứ sang.
Xin sắc phong mượn cớ,
Tránh thù hận xâm lăng.

Khi giặc Nguyên vây gấp,
Dâng công chúa An Tư,
Cho Thoát Hoan dâm tặc,
Giãn được chút thời cơ.

Quân Chiêm Thành quấy rối,
Chiếm châu Lý,châu Ô.
Nhờ Huyền Trân công chúa,
Đất nước đỡ mối lo.

Giặc Minh sang xâm lược,
Ta chém đầu Liễu Thăng.
Nhưng lấy vàng đúc tượng,
Cho giặc bớt hung hăng...

Sử sách đã ghi lại,
Sứ thần các triều vua.
Đã ngoại giao tranh đấu,
Gương soi mãi đến giờ...

Sứ thần Lê Quang Bí
Phương Bắc gây khó khăn.
Mười tám năm chờ đợi,
Ôi ngoại giao gian truân.

Anh hùng và bất khuất,
Sứ thần Giang Văn Minh.
Đã hiên ngang khảng khái,
Khiến lũ giặc khiếp kinh...

Ông hy sinh anh dũng,
Quyết không nhục mệnh vua.
Không để nhục đất nước
Gương ông sáng đến giờ...(hết phần 1)

p/s: "Dưới thời vua Lê Thần Tông (1619-1643), Giang Văn Minh được cử làm sứ sang Trung Quốc nạp cống và cầu phong. Trong buổi tiếp kiến sứ Đại Việt, để làm nhục sứ thần Việt Nam, vua nhà Minh đã nhắc lại việc Mã Viện dựng cột ở Giao Chỉ bằng một vế đối:
Đồng trụ chí kim đài dĩ lục(Cột đồng đến nay rêu đã phủ xanh)
Giang Văn Minh ứng khẩu đối tiếp vế sau:
Đằng Giang tự cổ huyết do bồng(Sông Bạch Đằng từ xưa máu còn đỏ)
Giang Văn Minh cố ý nhắc lại 3 lần thảm bại của quân xâm lược Trung Quốc trên sông Bạch Đằng: Ngô Quyền đánh tan quân Nam Hán năm 938, Lê Hoàn đánh thắng quân Tống năm 981 và nhà Trần đánh thắng quân Nguyên năm 1288.
Vua nhà Minh hổ thẹn và tức giận ra lệnh giết Giang Văn Minh. Cả triều đình Nam Việt thương tiếc, còn vua Thần Tông ca ngợi: “Đi sứ không làm nhục quốc tế, thật là anh hùng kim cổ”.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét