10 thg 5, 2014

Kể chuyện con nghe: Trạng Nguyên Mạc Đĩnh Chi.

Bố kể con nghe chuyện,
Về ông Mạc Đĩnh Chi,
Một nhân tài đất Việt,
Uyên bác thì cực kỳ.

Có rất nhiều giai thoại,
Về ông Trạng nguyên này.
Bố kể con nghe nhé,
Vài câu chuyện sau đây.

Đối giải oan.

Trên đường ông đi sứ,
Thấy một cái giếng sâu.
Trên ghi một vế đối,
Vế đối chỉ một câu.

"Ngân bình kiên thượng tị"
Bình bạc mũi trên vai
Đó là một vế đối,
Cô gái thách chàng trai...

Chàng trai không đối được,
Nhảy tự tử giếng sâu.
Người ta khắc câu đối,
Nào ai đối được đâu.

Nghe dân làng kể lại
Mạc Đĩnh Chi mỉm cười.
Thôi để ta giải đối,
Cũng giải oan cho người.

Ngân bình kiên thượng tị,
Mà câu đối khó ư?
Nay ta sẽ đối lại,
"Kim tỏa phúc trung tu"...

Khóa vàng râu trong bụng,
Bình bạc mũi trên vai.
Một câu đối thật chỉnh.
Ai cũng khen là tài...

Câu chuyện thứ hai.

   Cái sổ nợ.

Trên đường ông đi sứ,
Nghỉ ở một quán tranh.
Ông ngả lưng trên võng,
Xơi bát nước chè xanh.

Bà chủ quán già cả,
Trong quán chẳng có gì,
Chỉ có cuốn sổ nợ,
Hằng ngày bà chép ghi.

Tính vốn quen đọc sách,
Ông cầm sổ đọc chơi,
Đọc xong hết một lượt,
Trả chủ quán và rồi..

Cả đoàn cùng cất bước,
Đi sứ sang nước Tàu.
Rồi tháng ngày thấm thoắt,
Thời gian cứ trôi mau.

Mấy tháng sau về lại,
Nghỉ chân quán nước xưa.
Buồn thay quán đã cháy,
Bà chủ quán thẩn thờ...

Trạng hỏi thăm an ủi,
Bà chủ quán thở than.
"Tiếc nhất cháy sổ nợ,
Giờ biết đâu mà lần"

Mạc Đỉnh Chi bỗng nói,
"Bà đưa giấy bút đây.
Ta còn nhớ tất cả,
Đọc cho bà chép ngay"

Tài thông minh tuyệt đỉnh,
Sổ nợ đọc một lần,
Mà ông đã nhớ hết,
Người nhớ dai tuyệt trần.

Câu chuyện thứ 3:
Đối đáp  ở Yên Kinh(Bắc Kinh).?

Có mấy người ở Yên Kinh

Vua Nguyên đặt câu hỏi,
"Ngươi đi lại hàng ngày,
Ở Yên Kinh sầm uất,
Bao nhiêu người có hay?"

Giữa kinh thành rộng lớn,
Xuôi ngược bao nhiêu người.
Làm sao mà đếm được,
Không thể trả lời rồi...

Vua tôi nhà Nguyên nghĩ,
Phen này trạng bí rồi.
Chúng đang có cơ hội,
Để dèm pha,chê cười.

Mạc Đĩnh Chi bỗng đáp:
"Yên Kinh chỉ hai người"
Kẻ vì Danh,kẻ Lợi,
Chỉ hai người ấy thôi....

Cứu ai?

Họ tiếp tục ra đố,
Con thuyền lật giữa sông
Vua,cha mình,thầy học,
Đang hấp hối giữa dòng...

Hỏi trạng cứu ai trước?
Nếu chỉ cứu Vua thôi.
Thì bất hiếu,bất nghĩa.
Với Cha,thầy học rồi.

Nếu nói cứu thầy học,
Thì bất hiếu,bất trung.
Còn cứu cha thì lại,
Bất nghĩa và bất trung.

Không cứu ai càng nặng,
Tội bất hiếu,nghĩa,trung.
Vua nhà Nguyên đắc ý,
Trạng chắc bí thẹn thùng.

Nhưng chợt ngay lập tức,
Mạc Đỉnh Chi đáp ngay:
"Thần trong lúc vội vã,
Gặp ai trước cứu ngay''....















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét