19 thg 5, 2014

Chèo đất nước ta đi!

                        (ảnh mượn ở fb Trung Dũng Kqđ)
Không ai chọn quê hương cho mình được,
Dẫu khổ đau nhưng thương lắm quê nhà.
Một dân tộc,nghìn năm không yên ả,
Xa xót lòng cho đất mẹ,quê cha.

Một đất nước nghìn đời lam lũ,
Lăn lội thân cò,cánh vạc nỉ non.
Một dân tộc phải chia lìa từ nguyên thủy,
 Cha xuống biển Đông,còn mẹ phải lên non.

Bởi gian khổ từ ngày lập nghiệp,
 Sớm chia lìa nên thắm thiết yêu thương.
 Sống tình nghĩa thủy chung trọn vẹn,
Sớm trưởng thành nên vững chãi trước tai ương...

Bởi không chọn quê hương cho mình được,
 Nên láng giềng đâu được chọn sống chung.
Hàng thế kỷ cứ đớn đau lòng mẹ,
Tiễn con đi...chống."hàng xóm" điên khùng...

Cùng chính nghĩa ngày xưa đồng chí,
Giờ quay lưng,cắn trộm lưng nhau.
Sao yên ổn khi láng giềng chó sói,
Để trường tồn đất nước tận mai sau?

Hỡi con cháu,mau học hành tài giỏi,
 Chinh phục bầu trời, vũ trụ bao la.
Tìm cho đất nước một hành tinh khác,
Dỡ non sông,biển đảo... chèo qua.

Biết mong ước là điều không tưởng,
Đất nước,non sông không thể dời đi.
Nhưng tư tưởng,nghĩ suy ta có thể,
Thay đổi quay lưng bỏ hết những gì.

Vứt hết bang giao,bạn vàng,bốn tốt,
Chấm dứt nghĩa tình đồng chí lọc lừa.
Mấy nghìn năm thói xưa vẫn thế,
Hỡi ai còn mê lú đã tỉnh chưa?


















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét