11 thg 5, 2014

"Bạn vàng"


Quê hương không được chọn,
Nghĩ mà thương nước mình.
Ở cạnh kẻ hàng xóm,
Thâm độc nghĩ mà kinh.

Mấy nghìn năm lịch sử,
Đến mãi tận hôm nay.
Đất nước không yên ổn,
Với "bạn vàng""quý" này....

Chúng ta đang còn sướng,
Không khổ bằng cha ông.
Ta còn có bè bạn,
Tổ tiên xưa thì không.

Mỗi triều đại đánh giặc,
Lũ phương Bắc sài lang.
Sau đó đều vất vả,
Trước lũ chúng ác thâm....

Đánh chúng xong đi sứ,
Phải vờ xin sắc phong.
Phải nhún mình nộp cống,
Cho chúng bớt hung hăng.

Vua Lê Hoàn từng phải,
Vờ "ngã ngựa đau chân"
Để không phải lạy cái,
"Chiếu thư" "Thiên triều" ban.

Hưng Đạo Vương từng phải,
Cạo tóc giả làm sư.
Để đến tiếp sứ giặc,
Để đại cuộc không..hư.

Vua Lê Lợi thắng giặc,
Vẫn tạc tượng Liễu Thăng.
Bằng vàng tiến cống chúng,
Để chúng bớt thù hằn.

Giang Văn Minh đi sứ,
Đối đáp với vua Minh.
Hiên khang và bất khuất,
Vì nước đã bỏ mình.

Triều đại nào cũng vậy,
Dù chiến thắng vẻ vang.
Nhưng đều phải nhường nhịn,
Lũ phương Bắc hung hăng.

Chống Pháp và chống Mỹ,
Chúng ta đã tài tình.
Đã khôn khéo thuyết phục,
Trung Quốc thành đồng minh.

Những tưởng sẽ thành bạn,
Kết liên nhau dài dài.
"Bạn vàng" sẽ muôn thủa,
"Bốn tốt" hướng "tương lai"....

Nhưng tâm địa xảo quyệt,
Bụng bành trướng ăn sâu.
Quen thói hay hiếp đáp,
Nên chịu ngồi yên đâu.

Khi ta bận giải phóng,
Âm thầm cướp Hoàng Sa.
Đào tạo lũ diệt chủng,
Phía Bắc xâm lược ta.

Trường Sa đem quân đến,
Đánh cướp đảo Gạc Ma.
Trên biển thì hà hiếp,
Thuyền đánh cá dân ta..

Trên bờ đánh kinh tế,
Mua móng trâu,móng bò.
Hàng hóa thì tẩm độc,
Giết dân ta từng giờ.

Mưu mô thắng thầu lớn,
Xây nhà máy tập đoàn.
Đưa người sang đông đúc,
Đầy toan tính mưu toan...

"Lưỡi bò" ngang nhiên vẽ,
Giành với Nhật-Điếu Ngư,
Cướp Philippin biển,
Rõ bộ mặt xấu hư.

Nhưng khi các bạn cứng,
Đồng minh Mỹ ra tay.
Quay sang biển nước Việt,
Chơi trò lấn cướp ngay.

Ngang nhiên và trắng trợn,
Giàn khoan kéo biển ta.
Mưu thăm dò,khai thác,
Biển bạc của chúng ta.

...Tất nhiên đâu có dễ,
Quân dân ta một lòng.
Đấu tranh xua đuổi chúng.
Cút ra khỏi biển đông.

Hòa Bình ta yêu chuộng,
Khôn khéo trước mưu mô.
Cho nên cuộc tranh đấu,
Sẽ lâu dài cam go.

Ta còn có bè bạn,
Khắp bốn biển năm châu.
Cùng cất tiếng chính nghĩa,
Phản đối lũ cướp Tàu.

Chừng nào giặc chưa rút,
Giàn khoan trên đất ta.
Thì ta còn tranh đấu,
Mọi người và mọi nhà.

Cùng nắm tay đoàn kết,
Mọi người cùng đứng lên.
Đấu tranh có nhiều cách,
Đấu tranh bởi không hèn.

Nơi đầu sóng ngọn gió,
Hải giám,Kiểm ngư ta.
Sẽ đương đầu với chúng.
Giữ trời biển nước nhà.

Đất liền hậu phương vững,
Mít tinh và tuần hành,.
Giương cao cờ khẩu hiệu,
Hừng hực cuộc đấu tranh.

Trên các đài các báo,
Mạng xã hội thông tin.
Rợp một trời sắc đỏ,
Cờ tổ quốc dấy lên...

Chắc chắn chúng nó sẽ,
Không rút giàn khoan ngay.
Dù ăn cướp,phi nghĩa,
Nhưng vì vốn mặt dày.

Chúng sẽ còn nằm lại,
Cả tháng trời cũng nên.
Sau đó sẽ tuyên bố,
"Thắng lợi" và rút êm.

Năm Bảy Chín cũng thế,
Xâm lược ăn đòn đau.
Đèo Yên Ngựa chất xác,
"Thắng lợi" còn rêu rao...

Giờ thì bộ mặt thật,
Kẻ cướp,ác và thâm.
Đã lộ rõ mồn một,
Chúng ta mãi không nhầm.

Chúng ta quyết tranh đấu,
Cả nước cùng một lòng.
Cùng quyết tâm chống giặc,
Cả nước hướng Biển Đông.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét