26 thg 12, 2013

Anh chàng da đỏ.

Một cô gái xinh đẹp,
Lái xe qua rừng hoang.
Hết nhiên liệu nên phải,
Đi bộ đến trạm xăng.

Gặp anh chàng da đỏ,
Cưỡi ngựa qua tình cờ.
Chàng liền rất hào phóng.
Cho cô gái ngồi nhờ.

Ngựa phóng bay nước đại,
Nàng bám chặt không rời.
Còn anh chàng da đỏ,
Thì rú lên từng hồi....

Đến trạm xăng nàng xuống.
Chàng phóng ngựa quay về.
Người bán xăng liền hỏi,
Rằng cô đã làm gì?

Tại sao chàng ấy rú,
Nào tôi có biết đâu!
Anh ta phi nhanh quá,
Tôi bám chặt đằng sau.

Không có gì để bám,
Đành bám lấy "mấu yên"
Anh chàng ấy ẩu quá,
Cưỡi ngựa phi như điên...

Người bán xăng vỡ lẽ,
Bèn mỉm cười thưa cô:
"Người da đỏ muôn thủa,
Cưỡi ngựa dùng yên mô!"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét