29 thg 12, 2013

Nghoảnh nhìn năm cũ 2013!

Giờ khắc tống tiễn sắp rồi,
Một năm buồn quá ngậm ngùi làm sao?...
Một năm của nhiều nỗi đau,
Thôi nhìn chút lại,lòng nào đã quên...



...Dân oan kêu trước công quyền,
Giữ đất chống lại chính quyền buồn thay.
Người vào tù tội đắng cay,
Người thì tự sát...họa này ai gieo?...
Rào làng"chiến đấu" dân nghèo,
Dưới trên hỗn loạn gieo neo sống còn...

Xưa nay thầy thuốc cứu dân,
Nhưng nay thầy thuốc muôn phần khiếp kinh.
Lương y-Ác quỷ hiện hình,
Biết bao nhiêu trẻ Vác Xin giết rồi.
Nhân bản xét nghiệm lừa người,
Giết người vứt xác mất rồi tìm đâu?
Thầy thuốc-Phù thủy giống nhau,
Y đức đã bị dìm vào bùn đen...

Công An,Tòa Án nhiều phen,
Làm điều sai trái khổ phiền cho dân.
Quan tòa bẻ cong cán cân,
Bức cung,ép tội Công an hại người.
Mười năm dân oan kêu trời,
Tư pháp,hành pháp ai người tin đây?
Cảnh sát bắn nhau vì say,
Dân phòng thì lại giống bầy thú hoang...

Đạo đức dân tộc rõ ràng,
Xuống cấp băng hoại muôn vàn xấu xa.
Ghen tuông cuồng sát người nhà,
Người không bằng hổ...khi mà giết con.
Yêu người không được giết luôn,
Bảo mẫu giết trẻ hỏi còn lương tri?
Chen nhau miễn phí Sushi,
Hôi bia,cướp của còn gì nhục hơn?
Ca sỹ ôm sư mà hôn,
Bà Tưng thì nhảy xòn xòn như điên...
Sư thì ô uế cõi Thiền,
Giết người,tạc tượng nhục,phiền Phật môn...

Một năm với nước mắt tuôn,
Nhà trôi,người chết nguồn cơn rõ ràng,
Thủy điện xả lũ tan hoang,
Giết dân,trôi ngập xóm làng xác xơ.
Quan trên còn miệng bô bô:
Rằng là "xả lũ đúng rơ...quy trình"
Mặc bao dân chết tội tình,
Mặc bao làng xã điêu linh thấu trời...

Một năm...lừa đảo thôi rồi,
Các nhà Ngoại Cảm khua môi khoắng mồm.
Tìm mộ,tìm xác gọi hồn,
Đem xương động vật lừa luôn xương người.
Người mất xác chỉ khắp nơi,
Biết bao nhiêu tháng ngày trôi thấy gì?..
Chương trình chiếu trên Tivi,
Cũng gian cũng dối còn gì nói đây?...


Một năm dân tộc đong đầy,
Tuôn rơi dòng lệ tiễn Người tướng quân.
Viên ngọc sót lại về thần,
Để cho nhân loại bần thần xót xa.
Để cho dân tộc chan hòa,
Nắm tay sát cánh lệ nhòa tiếc thương.
Người đi đất nước quê hương,
Âu lo ngơ ngác dặm đường ngày mai....

Nhác trông vời vợi đường dài,
Nghoảnh đầu nhìn lại ...lòng này quặn đau.....

p/s: Còn nhiều chuyện nữa buồn hơn,
      Nhưng mà nhắc lại thêm tuôn lệ sầu...
   

(viết theo ý tưởng từ blog QC,và FB VM)














Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét