31 thg 12, 2013

Vì sao nên lấy chồng (thơ vui)

Có chồng giá lạnh mùa đông,
Chắc chắn thoát cảnh nằm không lạnh lùng.
Ghét nhất,trải nệm,mắc mùng...
Thì chồng là kẻ phục tùng luôn luôn.
Lấy chồng em được mang ơn,
Gọi là "Công dưỡng" sớm hôm nuôi chồng.


Lấy chồng em có biết không?
Mỗi lời em nói là chồng phải nghe,
Nhất nhà em kẻ oai ghê,
Có người "phục thiện" còn gì vui hơn.
Lấy chồng em sẽ không buồn,
Hắn có trách nhiệm nguồn cơn chuyện này.
Mỗi khi mặt em đỏ gay,
Là chồng đít nhái mặt mày tái xanh.
Có chồng em nói linh tinh,
Đố ai dám bảo rằng mình...con hâm.
Lấy chồng nếu em có nhầm,
Nấu cơm khê chút,thịt hầm..thành than.
Thì chồng vẫn cắm cúi ăn,
Vẫn nuốt mà chẳng hé răng nửa lời.
Có chồng em sẽ thành người,
Huấn luyện được một chàng lười thành siêng...
Việc chung cho đến việc riêng,
Có chồng em khỏi phải nghiêng ngó gì.
Em thành bà chủ uy nghi,
Chồng luôn phục vụ khi đi khi về.
Sáng ra có kẻ đẩy xe,
Lấy khăn,lấy mũ em che đi làm.
Chiều về tay xách cái làn,
Đón con đi chợ chồng mần luôn nghe.
Ra đường đố dám ho he,
Chân dài,váy ngắn...ai đi mặc người.
Bởi ta đã có vợ rồi,
Có thèm,có tiếc...nuốt trôi vào lòng.

...Có chồng như thế thích không?
Sao em cứ hỏi:"lấy chồng được chi?"


"Chuyện Tàu kể ông Ngu Công,
Kẻ sinh ra chuyện vợ chồng đến nay.
Có một cô gái ...một hai,
Trước khi ngày cưới chửi hoài...Ngu Công....
"Rằng sao bắt ta lấy chồng,
Xa cha,ngái mẹ nỗi lòng buồn ghê"...
Rồi ngày "lại mặt" nàng về...
Ghé tai hỏi mẹ thầm thì nhỏ to...
"Rằng nhà Ngu Công ở mô?
Mẹ nghe phát hoảng lắng lo hỏi dồn:
"Tìm nhà để chửi hả con?
Lấy chồng con có chuyện buồn hay sao?
Cô gái e lệ cúi đầu:
"Lấy chồng... sướng thế từ lâu con lầm,
Nên con muốn gặp Ngu Công,
Để biếu chai rượu...tỏ lòng biết ơn"


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét