14 thg 12, 2013

Văn tế Đại Tướng Võ Nguyên Giáp




Hỡi ôi!

Tổ tiên gọi Người xuôi về bóng hạc,Đất nước giờ khuất bóng mãi từ đây!
Đấng anh hùng từng đánh đuổi Mỹ,Tây.Phút chốc đã thành người thiên cổ…
Sống bách tuế sáng vầng nguyệt tỏ,Thác tiếc thương nức nở lòng dân.
Nay phút giây đưa tiễn về thần,triệu dòng lệ ngẹn ngào tuôn chảy!

Nhớ oai xưa!

Tinh thông kim cổ,dòng Kiến Giang tuôn chảy chí phong ba,
Lệ Thủy tuôn rơi giọt mắt cảnh nước nhà,quyết chí lên đường cứu dân cứu nước.
Uyên bác thông minh người thầy sử học,vận nước nhà càng nghĩ càng sôi.
Xếp bút nghiên cầm gươm súng mà thôi,không thể để nước non lầm than mãi!
Xiềng xích lao tù đâu sá ngại,vững bước can tâm vì tổ quốc giống nòi,
Đấu tranh bằng các ngòi bút sục sôi,tất cả một lòng vì dân vì nước..
Vào Đảng Đông Dương,ra nước ngoài cất bước,gặp Bác Hồ để chuẩn bị thời cơ…
Trở về Cao Bắc Lạng hưng bá cơ đồ,tất cả sẵn sàng cho ngày khởi nghĩa.
Nợ nước, thù nhà quyết phen đền trả,Lòng sục sôi,ý chí quyết tâm,
Tăm tối bao phen dân tộc đắm chìm,đây thời khắc sáng lòa trang sử mới.
Thành lập đội Tuyên truyền giải phóng,ngày ra đời Quân đội Việt Nam...
Hạ Khai Phắt rồi đến Nà Ngần,chiến thắng mở đường đội quân bách thắng…
Khởi nghĩa thành công rạng ngời tháng Tám,dân tộc mình kỷ nguyên mới mở ra,
Đất nước trải bao nổi can qua,giờ hạnh phúc trong hòa bình độc lập.
Ra bút ký xóa tan "giặc dốt",trau sức dân sâu rễ kế bền,
Lệnh toàn quân dốc sức luyện rèn,Không phút lơi là trước bầy cướp nước.

Rồi!

Niềm vui độc lập chẳng tày gang phút chốc,giặc Lang Sa ngoài cõi đã lăm le,
Tiếng súng xâm lăng Nam Bộ vọng về,Người tướng trẻ dẫn quân ra trận…

Hào hùng thay!

“Toàn quốc kháng chiến” chống ngoại xâm cừu hận,tất cả đứng lên cứu lấy giống nòi.
“Chiến dịch Việt Bắc Thu Đông” đánh Pháp tơi bời,Dân tộc suy tôn người Đại Tướng.
Thu phục lòng dân,dụng binh khiển tướng,xứng tiền nhân Hưng Đạo Quốc Công,
Chinh phạt quân thù chói lọi chiến công,sánh người xưa Alexandros Đại đế!
Phòng ngự phản công bàn cờ trận thế,chiến dịch bao phen giặc Pháp rối bời,
Tây Bắc,An Khê,Thượng Lào…khắp nơi,dồn giặc cùng đường vào Điện Biên trận cuối.
Pháo ta rền, giặc rên lên khiếp hãi,lố nhố khắp nơi cờ trắng kéo hàng,
Chiến thắng rồi cả dân tộc hân hoan,thế giới nghiêng mình vẻ vang Tướng Giáp.
"Lừng lẫy Điện Biên" đánh tan giặc Pháp,Đất nước sang trang mới từ đây.
Bảo vệ giang sơn gấm vóc này,thiên cổ ngàn đời ghi danh vị Tướng.

Xa xót thay!

Hòa bình vẫn chưa như mộng tưởng,Hiệp định Geneve chia cắt hai miền,
Tiếng khóc trẻ thơ,tiếng nấc của mẹ hiền,Đại tướng lại cầm quân Nam tiến....

Bất hủ thay!

Tiếp tục ba mươi năm chinh chiến,Đại Tướng – Tổng tư lệnh quân đội Việt Nam.
Chỉ huy vạch đường trận chiến Bắc đến Nam,cơ trí uyên thâm tài ba thao lược.
“Thần tốc,thần tốc” dặm dài quân bước, “tranh thủ từng giây,từng phút” thời cơ…
“Từ lo sợ không có trong tư duy quân sự Việt Nam”bao giờ,khi đã “đánh là chắc thắng”…
Bút đỏ bản đồ vạch đường soi sáng,Hồ Chí Mịnh chiến dịch thành công,
Quân dân đoàn kết một lòng,đất nước Việt Nam từ nay độc lập…
Nước Việt Nam giang sơn gấm vóc,Một mối thu về trọn vẹn từ đây.
Nước nhà hòa bình thống nhất từ nay,tóc bạc tung bay trên vai người tướng...

Cảm phục thay!

Chiến thắng vẻ vang Người vui nhưng không sướng,Nỗi xót xa khóc dân,lính hy sinh.
Đau xé tâm can thương lính quân mình,Vì tổ quốc hiến mình mạng sống...
Nước độc lập nào đã im tiếng súng,Nơi biên cương hải đảo giặc xâm lăng.
Xã hội đảo điên tiểu nhân lấn anh hùng,Vị khai quốc công thần giương chữ Nhẫn!
Hy sinh niềm riêng vì đại cuộc,giống tiền nhân về Vạn Kiếp thủa nào.
Vì giang sơn ngòi bút lại tuôn trào,lo dân nước biết mấy lần thư gửi...
Mang niềm oan tựa Ức Trai tê tái,Mà trong lòng vằng vặc ánh sao Khuê.
Bách tuế hiên ngang "núi lửa tuyết che",Tâm chói lọi sánh cùng nhật nguyệt!

Ôi thương tiếc thay!

Hiển hách chiến công đất soi trời tỏ,công đức hãy còn,người lại chẳng còn đâu!
Nay phút giây trời thảm đất sầu,tướng quân đã về cõi tiên,cõi phật…
Đất nước tang thương từ nay đã mất,bức tượng đài chiến thắng của quân ta.
Biết đến bao giờ tổ quốc nước nhà,lại xuất hiện anh hùng tái thế?
Người ra đi tuy nước non bề thế,nhưng lung lay rồi!mục rỗng ngã nghiêng!
Khí phách anh hùng lưu lại hồn thiêng,liệu có giữ được giang sơn gấm vóc?
Lần thứ hai triệu người Việt Nam khóc,khóc Bác Hồ khóc tướng Giáp mà thôi.
Quốc bảo Việt Nam còn đâu nữa rồi?Khi chúng ta mất Người mãi mãi!
Bách tuế lẻ ba Người du nhàn khang thái, chữ Nhẫn lung linh biến hóa dị thường.
Truyền thống cha ông chỉ lối soi đường,không khuất phục trước bầy xâm lược.
Bốn mươi năm cầm quân làm tướng,lòng kiên trung không suy suyển phút giây.
Bảy mươi năm người Đảng viên này,không ngơi phút vì dân vì nước.
Nhếch mép coi khinh lũ đớn hèn bạc nhược,vững vàng trước trò của bọn tanh hôi.
Oai vệ uy nghi như tuế nguyệt giữa trời,lũ tiểu nhân thấy Người bạt vía...

Đẹp đẽ thay!

Thiền niệm Phật giao thoa trời đất,hòa cỏ cây dìu dặt phím đàn...
Lòng vô thường chôn chặt khiên oan,tâm đan quyện hồn thiêng sông núi..
Trọn một đời từng giây từng phút,trăn trở lo toan vận mệnh nước nhà.
Bách tuế về thần cất bước đi xa,cả dân tộc dìu nhau thương tiếc khóc!
Khắp năm châu lập bàn thờ bái vọng,Kính cẩn nghiêng mình trước vị tướng quân.
Bốn biển ngợi ca cảm phục vĩ nhân,trong vũ trụ hiếm hoi còn lại...

Ôi tự hào thay!

Đất nước hôm nay chìm trong dòng lệ,Cờ đỏ sao vàng rủ xuống chịu tang.
Con dân Quảng Bình đau đớn-vẻ vang,đón người con anh hùng về cội.
Tỉnh táo mẫn minh di chúc nhắn gởi,đất quê hương chốn cũ ta về.
Nào cần chi lăng mộ chốn đề huề,biển Vũng Chùa thiên thu vỗ về giấc ngủ….
Cát trắng gió Lào quanh năm bão tố,Tướng quân về trấn áp thiên tai.
Mảnh đất nhỏ nhoi đòn gánh oằn vai,nay có Người sẽ thành nơi đô hội...
Thanh thản dựa Hoành Sơn êm ái,chân đạp bằng con sóng biển khơi.
Gấm vóc non sông hùng vĩ đời đời,Vị khai quốc công thần bảo hộ...
Biển đảo ngoài kia,mộ Người trông rõ,là truyền quốc,báu vật của non sông.
Hỡi những ai con Lạc,cháu Hồng,hãy ghi nhớ nghìn đời gìn giữ...

Thương ôi!

Lời lẽ nào nói lên cho đủ,thế giới nghiêng mình hãy an nghỉ Người ơi!
Khắp năm châu bầu bạn bốn phương trời,nhỏ lệ tiễn Người xuôi miền cực lạc.
Đại tướng anh hùng "duy hữu nhất","Hoàn cầu hào kiệt" chỉ một thôi.
Tự hào thay dân tộc Việt Nam ơi! Khóc,mất người rồi người Tướng quân vĩ đại.
Phút chia xa thảm sầu khắc khoải,Khóc viếng Người thương tiếc mãi ngàn sau....
Dân tộc quốc tang khăn trở ngang đầu,lưu luyến tiễn Người về thiên cổ...

Hỡi ôi! Thượnghưởng!

(Xóm Ao Nguyễn phụng viếng)




12/10/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét