15 thg 12, 2013

Cổ tích loài người


Thượng đế tạo muôn loài,
Tạo ra Lừa người nói:
“Ngươi oằn vai sớm tối,
 Sống tới năm mươi năm”

Lừa quỳ xuống thở than,
Đời của con vất vả,
Năm mươi năm nhiều quá!
Con chỉ xin hai mươi…

Thượng đế gật mỉm cười,
Rồi tạo ra con Chó,
Giữ nhà và canh ngõ,
Ăn canh cặn,cơm thừa…

“Hai mươi năm được chưa?,
Đồng ý không hở Chó?”
Gâu gâu chó vội sủa:
“Nhiều nhiều quá người ơi!

Kiếp chó có gì vui,
Chỉ mười năm là đủ…
Thượng đế buồn than thở…
Tạo ra Khỉ làm vui..

..Trèo cây nhăn mặt cười,
Làm trò như kẻ ngốc..
“Hai mươi năm”..khỉ khóc,
Chỉ xin sống mười năm…

…Người được tạo sau cùng,
Thông minh và tài trí,
Người trở thành chúa tể,
Thống trị khắp muôn loài…

Thượng đế tươi nụ cười:
“Ba mươi năm Người nhé,
Cuộc đời ngươi như thế,
Tươi đẹp Ba mươi năm”…

Người đau khổ thở than:
“Sao đời con ngắn thế,
Ba mươi năm vui vẻ,
Thấm thoắt sẽ qua mau”…

Thượng đế người nghĩ sao,
Nếu cho con xin lấy,
Tuổi con Lừa vứt lại,
Tuổi Chó,Khỉ không dùng?..

Thượng đế thấy lạ lùng,
Vẫn gật đầu ưng ý,
Và người ta như thế,
Sống tới tám mươi năm…

Đầu đời Ba mươi năm,
 Đẹp tươi không kểxiết,
Ba mươi năm kế tiếp,
Vất vả của kiếp Lừa…

..Những năm tiếp đợi chờ,
Quẩn quanh trông nhà cửa,
Buồn-vui,cười-than thở…
Ơn-trách Thượng đế đây…?!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét