8 thg 4, 2014

Gái Bình Định

Nhân chuyện một cô gái,
Quê Bình Định đẹp xinh.
Dùng võ hạ tên cướp,
Khiến thiên hạ  nghiêng mình...

Quê tôi ngày xưa có,
Một cô gái An Vinh.
Về làm dâu xứ Nghệ,
 Cũng giỏi võ,đẹp xinh.


Chồng của cô gái đó,
Cũng tài tử,giang hồ.
Dạt đến đất Bình Định,
 Rồi duyên sánh không ngờ...

 Về làm dâu xứ Nghệ,
 Hạnh phúc họ lung lay.
 Bởi anh chồng quen tính,
Hay thượng cẳng chân tay...

Nhưng con gái Bình Định,
Vốn khí phách quật cường...
 Nên mỗi lần đánh vợ,
 Chồng lại lĩnh đau,thương...

...Giận vợ,cầm cái bát,
Nhằm mặt vợ ném sang,
Chị vợ nhanh như cắt,
Đưa tay bắt gọn gàng.

Mỗi lần bị chồng đánh,
Không đánh trả bao giờ,
Chỉ phản đòn nhè nhẹ,
Là anh chồng te tua...

...Đang gội đầu tóc ướt,
 Chồng dang một tát tai,
Chị nhẹ nhàng cúi xuống,
 Hất mái tóc ướt dài

Mái tóc dày đẫm nước,
 Chẳng khác gì làn roi
Quất anh chồng vào mặt,
 Đỏ rát đau tơi bời...

...Trên đường  chạy đuổi đánh ,
Bỗng chị thụp ngồi nhanh,
Chồng mất đà vấp phải,
Ngã xước hết mặt mình...

Rồi cuộc đời phiêu dạt,
 Không biết họ đi đâu?
Hạnh phúc hay buồn khổ,
 Cầu mong họ bạc đầu.

 Chút lời khuyên nhắn lại,
Gái Bình Định ai yêu,
 Nhớ đàng hoàng cư xử,
Kẻo đớn đau chịu nhiều...






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét