11 thg 4, 2014

Đánh thức tình yêu.


Có một người chồng nọ,
Đã phụ bạc vợ mình.
Nên về đòi ly dị,
Để đến với người tình.

Trong lá đơn ly dị,
Tài sản chung và riêng.
Chồng giành vợ tất cả,
Mong vợ ký đơn liền...

Người vợ khóc đau đớn,
Sau một đêm nghĩ suy.
Sáng ra chị đã viết:
"Bản cam kết" những gì...

"Chị đồng ý sẽ ký,
Vào lá đơn ly hôn.
Và không cần tài sản,
Gì của chồng hết trơn...."

"Nhưng phải sau một tháng,
Việc ký mới tiến hành...
Còn từ giờ đến đó,
Vẫn êm ấm gia đình"

"Không được để con biết,
 Tháng này con phải thi.
 Chuyện bố mẹ tan vỡ,
 Phải tuyệt đối giấu đi"

"Còn một yêu cầu nữa,
Xưa tân hôn thế nào,
Với vợ, chồng cư xử...
Nay một tháng phải theo..."

Ngày cưới nhau họ nhớ,
Chồng đã bế vợ mình,
Từ phòng ngủ ra cửa,
Trong tình yêu lung linh.


Người chồng liền đồng ý,
Yêu cầu của vợ mình.
Trong đầu anh ta nghĩ,
"Một tháng sẽ qua nhanh"

Ngày đầu anh lúng túng,
Lâu không bế vợ mình.
Cậu con trai thấy thế,
Hoan hô bố nhiệt tình.

Bế vợ rồi anh thấy,
Nàng nhẹ hơn trước nhiều.
Thầm trong lòng anh thấy,
Mình tội lỗi bao nhiêu....

Ngày ngày và cứ thế,
Sau bữa sáng cả nhà,
Cậu con trai nhắc bố:
"Bố vào bế mẹ ra"

Nàng vòng tay qua cổ,
Chồng ngây ngất vòng tay,
Hương người vợ quyến rũ,
Tình cảm ấm từng ngày.

Cậu con trai sung sướng,
Hạnh phúc thấy từng ngày,
Bố âu yếm bế mẹ,
Cổ vũ mỗi sáng mai.

Cậu nào đâu có biết,
Bố mẹ sắp chia tay.
Họ đang cố đóng kịch,
Trước con mình mỗi ngày.

Người vợ thì lặng lẽ,
Lộng lẫy mỗi sáng mai.
Đợi chồng mình vào bế,
Lặng lẽ quàng vòng tay....

...Khi thời gian sắp hết,
Anh chồng chợt giật mình.
Tim anh chợt thổn thức,
Tình chồng vợ lung linh..

Anh xót xa khi thấy,
Vợ nhẹ đi từng ngày,
Anh nghẹn ngào khi thấy,
Đôi vai gầy mảnh mai...

Rõ ràng anh nhận thấy,
Hương vị của tình yêu,
Lâu không được đánh thức,
Đang rạo rực lên nhiều...

Hoảng hốt anh sợ mất:
Mất hương mùi ngất ngây.
Cái vòng tay mềm mại,
Mềm mại một đôi vai....

Một tháng anh chợt thấy,
Vợ mình đẹp vô cùng.
Dịu dàng và kiều diễm,
Tình yêu anh trào dâng...

Giật mình anh chợt nghĩ,
Cái tổ ấm đẹp xinh.
Vợ hiền con thơ dại,
Sắp tan tác vì mình...

Lòng anh trào khao khát,
Bế vợ sáng mỗi ngày.
Điều mà anh quên lãng,
Chôn vùi bao năm nay...

Ngày cuối cùng của tháng,
Bế vợ trong vòng tay,
Anh bỗng không buông nữa,
Ghì chặt vợ trong tay...

"Anh không buông em nữa,
Sẽ bế em suốt đời,
Đến bao giờ cái chết,
Chia lìa chúng ta thôi..."

                   (Trích và chuyển thể từ nguồn fb)

     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét