10 thg 6, 2014

Từ điển tiếng Nghệ Lục Bát vần T,U,V,X

Tát là Rát quá ai ơi
Tắn là con Rắn bạn thời có hay.
Tau xưng hô bảo Tao đây.
Tê là Bên Ấy,bên này ngóng trông.
Tơi...Áo Lá nón phải không?
Tóoc  chính là Rạ ngoài đồng đang phơi.
Tấp...Cây nhỏ cắt rồi,
 Đem phơi khô đốt đun nồi  nấu cơm.
Trấm là nói đến Đái Dầm,
Có nơi Trấm lại Húc Đâm vào mình.
Tóm là Gầy yếu thân hình,
Tợn là Khỏe Mạnh bạn mình nhớ chưa?
Tra rồi chỉ sự Già Nua
Trậm tức là Chậm như rùa đó nghe.
Trấn là con Rận chứ gì?
Trẩn là Lẩn Trốn có chi lạ nào.
Trành biến âm Sành chứ sao?
Tráo là chim Sáo cây cao chuyền cành.
Trập là Sập xuống thình lình,
Trắp Vả...Bắp Vế của mình đó thôi.
Trắt là Lúa đã Rang rồi,
Trặt là Chặt quá mau thời nới ra.
Tràu...cá Lóc,cá Quả thôi mà,
Trày cái Chày đấy quê choa gọi rằng.
Trây là Bôi,Trét phải chăng?
Trấy...Trái cây nhỉ,hỏi chàng nhớ chưa?
Trảy...Rôm,Sảy mọc nắng trưa,
Trảy còn là Hái quả đưa xuống cành.
Trém là Lém Lỉnh đáp nhanh,
Trẻo thì Lẻo Mép,Khôn Lanh quá trời.
Trẹo biến âm của Sẹo thôi,
Trết tức là Dính vào rồi sao ra?
Trết còn là Trát xây nhà,
Triêng tức Đòn Gánh quê ta có nhiều.
Trìm là Chìm Nghỉm mất tiêu,
Trỉn..Mùi duy nhất Trâu theo với Bò.
Trịn...Bệt,Chà cái mông (khu)
Tríu sao Kéo lại thời giờ đang trôi.
Tro là Cây Cọ quê tôi,
Trộ là một Trận mưa rơi rào rào.
Troạng là Thủng đúng không nào?
Trốôc chỉ Đầu đấy,làm sao bạn cười?
Trộộc đoạn bờ đứt rời,
Troi con Dòi đấy kinh thôi hãi hùng.
Trọi là Cốc đầu biết không?
Trơi đời xấu hổ vô cùng ai ơi!
Trọm là Hốc Hác quá rồi,
Trổng là Trống Hoác thôi thôi còn gì.
Troong là Trong dễ quá đi,
Trót là Quất ngọn roi thì kêu đau.
Trợt tức là Toạc da sao,
Trợt còn nghĩa Trượt ôi chao ngã rồi.
Tru là chỉ con Trâu thôi,
Trú tức là Trấu nhen rồi khói lên.
Trù là ngọn TRầu Không nghen,
Trự...Đồng tiền bạc,rất phiền thiếu chăng.
Trự còn là Chữ rõ ràng,
Trùa...Chùa chuông đã ngân vang tiếng dài,
Trừa xin Chừa nhé từ đây,
Trửa là Chính Giữa hôm nay biết rồi.
Trục Cúi là Đầu Gối thôi,
Trúm..Hom Tre để bẫy rồi bắt Lươn.
Trún...Mớm thức ăn cho con,
Trùn con Giun đấy ai còn nhớ không?
Trượn...Ưỡn lười việc ruộng đồng,
Truông là Cửa Núi,đúng không dịch bừa,
Truốt là Tuốt lúa nhớ chưa?
Truột tức bị Tuột rơi giờ tính sao?
Trụp là Chụp mũ lên đầu,
Trụt là Tụt lại về sau mọi người.
Tùa là Dồn lại một nơi,
Tui tiếng Nghệ rằng Tôi,
Túi tức là đã Tối rồi ngày qua.
Tùm...Cầm Nắm tiếng quê choa.
Tít là con Rết ôi cha hãi hùng.
Trớp Trớp không chắc,không chừng,
Troẹt coi như Hỏng còn mừng làm chi.
Trìu là Chùm quả nhiều ghê,
Trịu là Sây hạt,lúa thì nhiều bông.
Trám là Bịt lại phải không?
Trèm là Sém Cháy đen không thấy gì.
Trẹm chịu không biết dịch chi?
"Không Vang,Không Trẹm nói thì ai nghe?"
Trẹm dịch...Cơ Sở tạm đi,
Trớn là Giới Hạn tiếng quê nhà mình.
Trặc,Truýt,Trướt,Trớng linh tinh,
Trình độ có hạn thôi mình chịu thua.....

Ung Mềnh...Cậu Tớ hay chưa?
Ung Trớng Thúi Ỉnh bạn giờ dịch sao?

Vẹ tức Vẽ đúng không nào?
Véch là cái Vách ôi dào hay ghê
Ven Vên cái xẻng chứ gì?
Vưa..Vừa,Vụ..Vú chỉ vì biến âm.
Vưng..Vừng,Vụng..Vũng chớ nhầm.
Vòong..Vòng,Vốông Vụng âm thầm nhớ nghe.

Xạ tức là Xã hãy ghi,
Xán tức là Ném có gì lạ đâu?
Xắt là Cắt thái ngọn rau,
Xắt còn là Giặt bạn đâu có ngờ?
Xoong là Soong nồi thế ư?
Xuýt tức Suýt chó vô bụi bờ....

Sơ sài lục bát thành thơ,
Tiếng Nghệ từ điển đang chờ bạn đây.







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét